Lạc Khâu Bạch cảm khái một câu, mắt thấy một nữ nhân ngực lớn quần
áo hở hang lượn lờ đi qua, hắn bưng chén rượu đang chuẩn bị lên phía
trước nhìn người của mình một chút, ánh mắt đều đặt trên người Kỳ Phong
ở xa xa, hoàn toàn không chú ý người trước mắt.
Cũng không biết người nọ là cố ý đi lên, hay là hắn không phát hiện, tóm
lại trước mắt đột nhiên xuất hiện một bóng đen, chờ Lạc Khâu Bạch chú ý
tới đã không kịp, hai người lập tức đụng vào nhau.
S6am panh trong chén rượu của Lạc Khâu Bạch lập tức đổ ra, tất cả đều
đổ trên quần áo của người đối diện, hắn vội vàng lấy khăn tay đưa qua, giải
thích, “Xin lỗi xin lỗi, tôi không phải cố ý, ngài có khỏe không?”
Loại địa phương này đánh lên người, phi phú tức quý, nếu không phải
nghệ sĩ cùng công ty ký hợp đồng, sự việc sau lưng anh lừa tôi, hơi chút
không chú ý sẽ dẫn đến một loạt phiền toái, Lạc Khâu Bạch suy nghĩ một
chút liền chóng mặt.
Ai biết người nọ lại cười nhẹ một tiếng.
Lạc Khâu Bạch ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt cực kỳ anh tuấn.
Người này thân hình cao lớn, mặc áo khoác tây trang tím sắc, mặt mày
thâm thúy, ánh mắt hẹp dài, khóe môi nhếch lên, nhưng sắc mặt tái nhợt, có
loại cảm giác không khỏe mạnh như quỷ hút máu lúc nửa đêm.
Lạc Khâu Bạch cũng không nhận ra anh ta, nếu là nghệ sĩ của Tinh Huy,
hắn đều có thể nhận ra đại khái, nếu mình không biết, hơn phân nửa là
khách quý công ty mời đến.
Nhìn vạt áo người này dính rượu, hắn có chút khốn quẫn nói, “Xin lỗi,
làm y phục của anh dơ, nếu cần tôi sẽ mua đồ mới cho anh, thật sự ngại
quá.”