Kỳ Phong lăn lộn hầu kết, thân thể đã không thể lui bị Lạc Khâu Bạch
bức đến trong góc, trán đẫm mồ hôi, trượt xuống áo sơmi, gân xanh trên
thái dương đều nổi lên.
“Anh lặp lại lần nữa, thành thật đứng vững, nếu không trong chốc lát
người xui xẻo là em.”
Lạc Khâu Bạch không phản ứng y, tay tiếp tục trêu chọc, cười nhìn biểu
tình khó nhịn trên mặt của nam nhân.
Kỳ thật từ lúc diễn ra trận đấu biết Kỳ Phong trở lại hắn đã muốn làm
chuyện này. Kỳ Phong đối xử tốt với hắn hắn đều xem ở trong mắt, hắn
muốn dùng phương thức của mình làm người nam nhân này được mọi
người thừa nhận, chuyện Đoàn Đoàn bị lộ ra hắn không muốngiấu diếm,
hiện giờ hắn cũng khát vọng cho Kỳ Phong cảm giác an toàn.
Lúc này một đôi tình nhân nhỏ đi vào, hai người kề sát Lạc Khâu Bạch
cùng Kỳ Phong, giờ phút này ôm hôn khó khăn chia lìa, hoàn toàn không
để ý bị người khác nhìn thấy. Tiếng nước chậc chậc ái muội bịt kín không
gian, giống sấm sét quanh quẩn bên tai Kỳ Phong, hầu kết y lăn lộn càng
ngày càng lợi hại, đôi mắt không chút nào che gấu cốc thiếu vọng khóa trên
người Lạc Khâu Bạch.
Bởi vì có người tới gần, Lạc Khâu Bạch thu tay trở về, giờ phút này hai
người mặt đối mặt, ánh mắt vô cùng lo lắng, ai cũng thấy rõ ràng ý tứ trong
ánh mắt đối phương, Lạc Khâu Bạch miệng khô lưỡi khô, nhịn không được
liếm liếm môi, ánh mắt Kỳ Phong lúc này rấtnóng giống như muốn nuốt
hắn vào.
Ngọn lửa trong không gian kịch liệt va chạm, thấy được mà không ăn
được, còn phải chịu đựng người bên cạnh bẹp miệng, tư vị kia tựa như
dùng lông chim trêu chọc xương cốt, mười phần dày vò.