Dạ thâm yên tĩnh, truyền đến tiếng hít thở vững vàng, Kỳ Phong mở ra di
động nhìn thoáng qua, mặt trên rõ ràng là ba chữ “Triệu đổng sự”.
Trong bóng đêm, Kỳ Phong bán nheo lại ánh mắt gợi lên một tia tươi
cười, cầm ngón tay Lạc Khâu Bạch áp một chút lên hộp hộp mực đóng dấu,
tiếp đặt lên hợp đồngđã sớm chuẩn bị tốt.
Lúc này y đẩy hắn, “Ngày mai hủy hết công tác, theo anh đi một chỗ.”
Lạc Khâu Bạch ngủ say, hữu khí vô lực “Ân…” một tiếng, kỳ thật căn
bản không biết Kỳ Phong nói gì.
Kỳ Phong cúi đầu hôn hôn trán hắn, con ngươi thâm sắc trong đêm tối lộ
ra quang mang, hiện giờ mọi chuyện đã chuẩn bị, chỉ thiếu nhất lũ đông
phong thôi.
Một tuần sau, Kỳ Phong đem khoản tiền đã sớm chuẩn bị tốt toàn bộ bỏ
vào thị trường chứng khoán, điên cuồng mua cổ phiếu Kỳ gia, cổ phiếu
hoàn toàn thấp hơn phí tổn bị bán tháo ra ngoài, nhanh chóng đem cổ phiếu
lung lay sắp đổ của Côn Luân kéo đến điểm thấp nhất, khiến cho toàn bộ
ban giám đốc đại chấn động.
Nghe được tin tức này, Kỳ lão gia đang uống thuốc, nếu không phải Tôn
đạo trưởng cùng bác sĩ đang ở đây, tức giận thiếu chút nữa liền ngất.
Ông biết này hết thảy đều là Kỳ Phong làm, cho nên càng thêm phẫn nộ,
lúc này ông còn nằm trên giường nghỉ ngơi cũng ngồi không yên, nói cái gì
đều phải mời đại hội cổ đông khẩn cấp.
Gần đây
《 Manh âm 》 cuối cùng cũng đến giai đoạn kết thúc, Hàn
Chiêu đang vội vàng cho tân điện ảnh, lúc này cũng bị Kỳ lão gia gọi về,
cùng tham gia hội nghị.
Tầng chót phòng họp của tập đoàn tài chính Côn Luân.