không vài ngày, cũng sẽ vuốt mông ngựa.
Lúc này khuôn mặt bánh bao, lăn qua lăn lại trên bụng Kỳ Phong, bụng
nhỏ tròn trịa, đôi mắt trông mong nhìn Kỳ Phong.
“…”Sắc mặt Kỳ Phong thay đổi, rõ ràng sung sướng không ít, coi như
xuẩn nhi tử thành thực, biết y bộ dạng suất, điểm này nhất định di truyền
từy.
Bất quá há mồm ngậm miệng liền gọi thẳng tính danh của phụ thân,
không lớn không nhỏ nhất định là mẹ nó không dạy tốt, con hư tại mẹ.
“Lúc nào gọi đúng, lúc nào ăn.”
Tiểu tử kia thấy y bất vi sở động, từ trên bụng của y lăn xuống, một chút
cọ đến đầu Kỳ Phong, quyệt mông cúi đầu bẹp hôn Kỳ Phong một hơi, nhỏ
giọng hô một tiếng “Ba ba”.
Tiếp thật cẩn thận nhìn nhìn bốn phía, khuôn mặt nhỏ nhắn còn treo lên
hai luồng đỏ ửng, trạc bụng nhỏ ngại ngùng nói, “Ngô… Con không cần
nói cho ba ba cha kêu ba ba của con nha, ba ba sẽ ăn dấm.”
Một tiếng “Ba ba”này trực tiếp làm tim Kỳ Phong đập, y cố gắng khắc
chế, nhưng trên mặt lại càng ngày càng hồng, xị mặt “Ân” một tiếng, uy
nghiêm phụ thân không tồi, tiện tay đem bánh bao đưa cho Đoàn Đoàn.
Tiểu tử kia cầm bánh bao, ngao nha một hơi cắn một cái, sau đó nghiêng
đầu tưởng tượng, nhìn đến bên trong thơm ngào ngạt hãm nhi, tiến lên phía
trước, cười khúc khích, “Phong Phong… Cũng ăn!”
Đoàn Đoàn toàn bộ bổ nhào vào ngực Kỳ Phong, trong tay hãm liêu
thiếu chút nữa ấn đến mặt Kỳ Phong, tiểu tử kia hiện tại bạch béo viên
giống heo nhỏ, thể trọng đè lên, trực tiếp đụng phải xương sườn bị thương
của Kỳ Phong.