“Chuyện năm đó tôi đều không nhớ rõ, còn nói đến nó làm gì.” Lạc
Khâu Bạch nở nụ cười một chút, nhẹ giọng mở miệng. Năm đó ai sai ai
đúng đã không còn ý nghĩa, hắn là người rất bao che khuyết điểm, hiện giờ
trái tim bị Kỳ Phong chiếm đầy, thậm chí hồi ức đều không nguyện ý chia
cho người khác một chút ít.
Một câu ngăn chặn câu nói sau của Mạnh Lương Thần, hắn ta nhìn người
trước mắt tiêu sái, Lạc Khâu Bạch giơ tay nhấc chân tất cả đều tiêu sái tự
nhiên, không còn là người ở trước mặt hắn ta ủy khuất chính mình, hắn ta
dùng một đôi mắt si tình yên lặng nhìn chăm chú tiểu đệ của mình.
Hắn tựa như một viên ngọc thô, chưa tạo hình đã bị mình ném xuống,
hiện giờ phong cảnh chính mậu, ánh mắt hắn ta đều có chút chua xót.
“Hai năm nay đều không thấy anh đóng phim, vội cái gì?” Lạc Khâu
Bạch đối với người nam nhân này quá quen thuộc, không có tình yêu, hắn
cũng nhìn hiểu mỗi một ánh mắt của hắn ta, cho nên lúc hắn ta nhìn mình
trong nháy mắt, hắn thông minh dời đi đề tài.
“Phim đều bị Lạc đại minh tinh chiếm, chỗ nào còn cho anh.” Mạnh
Lương Thần cười nhếch khóe miệng, hắn ta hiện giờ tình trạng đích xác
không tốt, tam giác luyến năm đó, đồng tính luyến ái hai cái mũ nàyvới sự
nghiệp của hắn ta cơ hồ là hủy diệt đả kích, hắn ta từ thiên vương siêu sao
nhanh chóng suy bại thành người nhàn hạ, coi như là báo ứng.
“Hôm nay hợp đồng của anh vàTinh Huy đến kỳ, về sau có khả năng
cũng sẽ không tiếp tục, về phần đóng phim, kỳ thật muốn hợp tác với em
một lần, bất quá hiện tại giá trị con người em khác anh đã trèo cao không
nổi.”
Mạnh Lương Thần ra vẻ thoải mái làm Lạc Khâu Bạch nở nụ cười một
chút, “Có cơ hội có thể, bất quá Kỳ Phong có đồng ý hay không cũng khó
nói.”