đi, tôi pha nước ấm choanh.”
Nói xong hắn xoay người lên lầu, Kỳ Phong bắt lấy tay hắn, “Em không
sinh khí?”
Lạc Khâu Bạch sửng sốt, trầm mặc một chút mới chậm rãi mở miệng,
“Đúng, tôi thực sinh khí.”
Kỳ Phong khóe miệng tươi cười càng thêm rõ ràng, sinh khí chứng tỏ để
ý, đây là kết quả y muốn thấy.
“Bất quá hiện tại đã không hề gì.”
Câu nói kế tiếp làmbiểu tình Kỳ Phong cứng lại, y mãnh liệt nhíu mày,
sắc mặt trầm xuống, “Cái gì gọi là không hề gì?”
Lạc Khâu Bạch nhu nhu thái dương, nói, “Quên đi, anh vừa về nhà, đừng
nói những điều mất hứng, anh tắm rửa đi, có chuyện gì lát nói.”
“Em nói rõ ràng, em không hề gì cái gì? Em thấy tôi cùng người khác
cùng một chỗ, trong lòng không khó chịu?!” Kỳ Phong không thỏa hiệp,
gắt gao nắm chặt cổ tay của hắn, ánh mắt tối đen thâm thúy dưới ánh đèn
trở nên nóng nảy.
Lạc Khâu Bạch cũng vậy, cảm xúc trong một ngày cũng bừng lên, hắn
mím môi, gằn từng tiếng mà nói, “Tôi đương nhiên khó chịu, anh đến
trường quay ở trước mặt tôi cùng Lý Thiên Kỳ anh anh em em, cũng như
sát dao vào tim tôi, biết tại sao không? Bởi vì tôi thích anh.”
“Kỳ Phong, tôi từ trước tới giờ chỉ thích qua hai người, người thứ nhất
tôi không muốn nói, người thứ hai chính là anh, tôi không biết bắt đầu từ
lúc nào, nhưng chờ tôi ý thức được đã không còn kịp rồi.”Trong tim hắn rất
đau, hốc mắt đỏ lên, “Đúng, tôi thiếu tiền anh, lúc trước nếu không có anh
giúp tôi chuyển tới Tinh Huy, tôi hiện tại còn ở trong công ty Khải