CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 383

cái “Bếp lò”, tôi muốn là một cái “Thiết côn”, xem y còn dám dễ dàng nói
ra lời nói không biết xấu hổ không.

Đúng lúc hai người đang lo lắng, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, thanh

âmvệ sĩ vang lên, “Thiếu gia, hộ sĩ đến thay thuốc.”

Kỳ Phong lãnh mặt, há mồm muốn cự tuyệt, Lạc Khâu Bạch nhanh

chóng ngăn lại y, “Thay thuốc mà thôi, anh sợ hãi?”

“…” Một câu làm Kỳ Phong không phản đối, mắt mở trừng trừng mà

nhìn hộ sĩ đẩy cửa tiến vào, hơn nữa lần này lại là nữ nhân kia!

Nhìn thấy người tới, Lạc Khâu Bạch cũng có chút xấu hổ, lần trước hắn

ở trong chăn né đã lâu, chờ đến lúc người đi rồi mới xám xịt chạy trốn, tuy
rằng không bị người vạch trần chuyện tốt, nhưng trong lòng vẫn có chút sợ
hãi, nhịn không được đánh vỡ trầm mặc cười hô, “Vất vả cho chị, giữa trưa
ăn cơm còn cố ý đi một chuyến.”

Hộ sĩ căn bản không biết phát sinh cái gì, ngọt ngào mỉm cười, “Sao lại

vậy, đây là trách nhiệm của tôi, kỳ thật là tôi quấy rầy các người ăn cơm
đi?”

“Phải.” Kỳ Phong mặt không đổi sắc bật ra một chữ, không khí lúc này

có chút xấu hổ,

Hộ sĩ không rõ, Lạc Khâu Bạch nhanh chóng pha trò, “Kia cái gì… Bạn

của tôi đầu bị thương, cho nên tính tình có chút cổ quái, không phải cố ý,
chị đừng để ý a.”

Kỳ Phong nhíu mày, ánh mắt nóng nảy, bị người nam nhân này dùng ánh

mắt như đào phần mộ tổ tiên nhà cô nhìn chăm chú hai lần, hộ sĩ cũng có
chút chịu không nổi, nhanh chóng thay thuốc chạy ra ngoài cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.