Những người này nhiệt tình thái quá, xác thực dọa Lạc Khâu Bạch nhảy
dựng, trước kia hắn ở trong đoàn phim nhân duyên tuy rằng cũng không
tồi, nhưng tuyệt đối không đến mức ân cần thăm hỏi như thế này.
Cho tới trưa, hắn nhận được đồ ăn, thức uống, đoàn phim đầy rẫy bánh
trái, ai cũng tranh nhau nói với hắn mấy câu.
Đối với cái này Lạc Khâu Bạch không hiểu ra sao, lại không nỡ cự tuyệt
hảo ý của người khác, cười đến quai hàm đều đau, chung quanh vẫn cứ
không ngừng có người tranh nhau cùng hắn nói chuyện phiếm, mà so sánh
với ở dưới, phái đoàn chỗ môn đình của Lý Thiên Kỳ lại vắng vẻ, nguyên
bản mặc kệ nịnh bợ hay vứt bỏ, ít nhất sẽ biểu hiện ra ngoài rõ ràng như
vậy, nhưng hiện giờ chung quanh anh ta chỉ có vài trợ lý, những người đã
từng nịnh bợ anh ta đều không thấy bóng dáng.
Anh ta ngồi ở một bên, sắc mặt phi thường nóng giận, tiểu trợ lý bưng
một ly cà phê nóng đưa qua, “Kỳ ca, hôm nay hậu viên sẽ lại tổ chức họp
fan, lúc này đang ở ngoài Studio chờ anh, anh xem có phải nên dựa theo
quy củ cũ, đuổi bọn họ đi, đừng ảnh hưởng tới anh?”
Tiểu trợ lý đi theo anh ta vài tháng, đã tìm hiểu thói quen của đại minh
tinh, anh ta chán ghét họp fan, oán giận các cô ríu ra ríu rít, kỳ thật là sĩ
diện, sợ hãi mình biểu hiện không tốt, bị người khác truyền ra.
Vốn tưởng rằng lần này cũng đuổi người đi, không nghĩ tới Lý Thiên Kỳ
hơi hơi dừng một chút, cười cười, “Cho bọn họ vào đi, đi từ xa đến cũng
không dễ dàng, tôi không thể mỗi lần đều làm vậy.”
Tiểu trợ lý kinh ngạc, không nói gì thêm nữa, lập tức chạy đi ra ngoài.
Trong chốc lát mười mấy nữ hài cầm lightstickvàmấy gói quà đi tới, vừa
nhìn thấy Lý Thiên Kỳ lập tức hưng phấn phất tay, hô to “Kỳ Kỳ tối bổng!”
.