đích xác chú ý tới, bất quá con cảm giác bà hẳn là không có ác ý với con
của con, nếu không sẽ không chờ cho tới hôm nay, cho nên…”
Nói tới đây hắn cười tủm tỉm khoát tay áo, “Dù sao nhìn cũng sẽ không
thiếu hai khối thịt, con không để ý, chẳng qua… Con có chút tò mò, bà rốt
cuộc vì cái gì nhìn chằm chằm con? Là có nguyên nhân sao?”
Nhắc tới cái này, lão thái thái lập tức trầm mặc, Đoàn Đoàn ở trên
giường chơi với gà Tiểu Hoàng, bụng đụng tay lão thái thái, giống viên thịt
tròn trắng nõn.
Bà cúi đầu nhìn tiểu tử kia, ánh mắt càng suy sụp thương cảm, qua thật
lâu mới cười khổ một tiếng, “Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là… Ta nhìn
thấy con còn có tiểu gia hỏa này nghĩ đến con ta.”
“Con trai của bà?” Lạc Khâu Bạch kinh ngạc nhíu lông mày, tiếp nghĩ
đến lão thái thái ở trên đường té xỉu chuyện lớn như vậy đều không có
người thân ra mặt, đại khái là gia đình không hòa thuận, không khỏi thay bà
khó chịu, khuyên giải an ủi, “Nhi tử cùng mẹ chỗ nào có cái gì không giải
quyết được, phu nhân bà đừng khổ sở, con tin tưởng con trai của bà có lẽ
chính là…”
Lão thái thái thực đạm nở nụ cười một tiếng, nhìn ngoài cửa sổ từ từ
trầm xuống thái dương, vỗ vỗ tay Lạc Khâu Bạch, vừa mở miệng thanh âm
khàn khàn, “Hảo hài tử, con không rõ. Con ta…”
“Đời này cũng sẽ không trở lại… Nó đã chết.”
Lạc Khâu Bạch ngây ngẩn cả người, lão thái thái rũ xuống đôi mắt, vuốt
đầu Đoàn Đoàn, thanh âm tựa hồ còn mang theo chút ý cười, “Con ta lúc
còn rất nhỏ, đại khái cũng giống tiểu tử kia, ta cũng thích mỗi ngày dẫn nó
đi dạo công viên, phơi nắng, nó cũng thích lá trên cây. Khi đó ta thật sự hận
không thể lúc nào cũng khắc khắc đều ôm nó.”