CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 163

họ có thể trả một cách dễ dàng. Số tiền ấy ít ra cũng đủ chi dùng trong thời
gian này... Bởi sẽ còn nhiều "đơn đặt hàng" khác nữa. Một nguồn kiếm tiền
bất tận.

Cô Blanche không hề thấy lương tâm cắn dứt. Cô nhìn thấy, và cô không có
trách nhiệm phải báo cảnh sát. Cô giáo Springer kia là một con mụ đáng
ghét, vô giáo dục và lại còn dò xét người khác nữa chứ!

Về đến trường, cô giáo Blanche dừng lại một lúc cạnh bể bơi. Cô giáo
Eileen Rich bơi một lát, sau đó đến cô thư ký Anh Shapland, một tay nhảy
cầu rất giỏi. Gần đấy, đám học sinh nội trú cười đùa vui vẻ. Đột nhiên
chuông reo, cô giáo Blanche bèn vào lớp để dạy tiết của cô. Giờ học diễn ra
tẻ nhạt, học sinh lơ đãng hết sức. Nhưng có gì quan trọng đâu? Công việc
ngán ngẩm này sắp kết thúc rồi.

Hết tiết dạy, cô Blanche lên phòng để thay quần áo, chuẩn bị xuống nhà ăn.
Cô có cảm giác mơ hồ, chỉ mơ hồ thôi, là lúc sáng mình đã sơ suất quên
không treo tấm áo làm vườn lên mắc, mà vẫn vắt trên ghế tựa.

Cô soi gương sửa sang trang điểm. Đột nhiên cô không kịp chống cự: tấm
áo làm vườn tụt xuống sàn rồi như thể biến thành hình người, và một cánh
tay cầm cái chày giơ lên sau lưng cô, giáng xuống. Cô Blanche không kịp
kêu một tiếng...


* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.