CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 18

Agatha Christie

Cú Vọ và Đàn Bồ Câu

Dịch giả: Vũ Đình Phòng

Chương IV

Phòng khách sạn bà Joan Sutcliffe thuê không có bao lơn, nhưng phòng bên
cạnh lại có. Tại thời điểm lúc viên phi công người Anh của hoàng thân Ali
ra đến hành lang thì bà khách thuê căn phòng bên cạnh cũng rời khỏi vị trí
quan sát, tay vẫn còn cầm chiếc gương soi nhỏ. Thật ra, lúc nãy bà ta bước
ra ngoài bao lơn chỉ cốt để soi gương nhìn cho rõ sợi lông mọc oái oăm trên
ca82m. Sau khi đã nhổ xong sợi lông, bà ta chìa khuôn mặt ra ngoài ánh
sáng trời để soi gương cho kỹ thêm, xem còn chiếc lông xấu xí nào nữa
không. Tình cờ bà ta nhìn thấy trong tấm gương một cảnh tượng gợi cho bà
ta trí lò mò. Chẳng là do đưa lên vào một góc độ nào đó, trên mặt tấm
gương nhỏ hiện ra một phần của tấm gương lớn trong phòng bên cạnh, và
trên tấm gương này bà khách nhìn thấy hình một người đàn ông, ông ta
quay lưng về phía gương, đang lúi húi làm những động tác hơi lạ...

Bà khách tò mò, bèn giữ nguyên vị trí như cũ, đứng bất động tiếp tục quan
sát. Bà ta rất bực mình thấy không sao đoán nổi người đàn ông phòng bên
cạnh đang làm gì.

Hẳn là người dàn ông đó có thể nhìn thấy tấm gương nhỏ trên mặt tấm
gương lớn trong phòng ông ta, nhưng vì ông ta mải mê làm công việc của
mình, nên không ngẩng đầu nhìn lên gương một lần nào.

Rồi bà khách phòng bên cạnh nhìn thấy người đàn ông hí hoáy viết lên tờ
giấy bóc ở lốc lịch. Sau đó hình người đàn ông biến mất trên tấm gương
soi, bà ta đoán ông ta ra gọi điện thoại. Bà cố dỏng tai nhưng không nghe
được ông ta nói những gì. Tuy nhiên bà ta linh cảm thấy cuộc trò chuyện
trong điện thoại có vẻ không quan trọng. Cuối cùng bà khách nghe thấy
tiếng sập cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.