quốc tế lên trên cả hai ngành khác. Không được phép cố ý dành cho hai
ngành này (ngoại thương phục vụ tiêu dùng và ngành vận tải quốc tế) một
phần vốn của đất nước nhiều hơn số tiền mà được thu hút một cách tự
nhiên vào hai ngành đó.
Khi sản phẩm của bất kỳ ngành công nghiệp nào vượt quá nhu cầu đòi
hỏi của xã hội, số sản phẩm thặng dư phải được chuyển ra nước ngoài để
trao đổi lấy những thứ hàng gì mà trong nước có nhu cầu tiêu dùng. Nếu
không có sự xuất khẩu thặng dư như vậy, một phần sức lao động sản xuất
trong nước tất phải ngừng hoạt động, và giá trị sản phẩm hàng năm phải
suy giảm. Đất đai và lao động của nước Anh thường sản xuất được một số
lượng ngũ cốc, hàng len và đồ ngũ kim nhiều hơn nhu cầu đòi hỏi của thị
trường trong nước. Tất nhiên phần sản phẩm thặng dư đó phải được xuất ra
nước ngoài để đổi lấy những mặt hàng mà trong nước có nhu cầu tiêu dùng.
Chỉ bằng cách xuất khẩu này thì sản phẩm thặng dư mới có được một giá
trị đủ để đền bù cho sức lao động và các chi phí để làm ra các sản phẩm dư
thừa đó. Ở gần bờ biển cũng như ở dọc bờ các con sông có nhiều tàu bè qua
lại, là địa thế thuận lợi cho nền công nghiệp, vì các sản phẩm dư thừa có
thể xuất khẩu dễ dàng để đổi lấy hàng hóa khác có nhu cầu tiêu dùng trong
nước.
Ngay cả khi các hàng ngoại được mua về bằng sản phẩm thặng dư
xuất khẩu vượt quá nhu cầu tiêu dùng trong nước, thì số hàng ngoại không
tiêu dùng hết ở trong nước đó lại phải mang tái xuất để đổi lấy các mặt
hàng khác có nhu cầu tiêu dùng nhiều hơn ở thị trường trong nước. Khoảng
96.000 barin (đơn vị đo lường bằng 238 lít) thuốc lá đã được mua hàng
năm ở Virginia và Maryland bằng một phần sản phẩm thặng dư của ngành
công nghiệp Anh. Nhưng nhu cầu tiêu dùng thực sự ở Anh không đòi hỏi
quá 14.000 barin. Nếu số 82.000 barin thuốc lá còn lại không thể tái xuất để
đổi lấy các vật phẩm tiêu dùng khác mà trong nước có nhu cầu, tất nhiên
việc nhập các barin thuốc lá đó phải chấm dứt ngay, và cùng với việc đó , là
việc ngừng hoạt động của các lực lượng sản xuất ở Anh được sử dụng vào
việc làm ra hàng hóa để hàng năm bán đi và mua 82.000 barin thặng dư nói
trên.