thế có thể làm cho các cửa hàng bị phá sản nếu cho phép nhà sản xuất kiêm
thêm cả việc bán lẻ hàng hóa do chính họ làm ra.
Tuy nhiên, dù cho người sản xuất công nghiệp có được phép mở cửa
hàng để bán lẻ hàng hóa làm ra, họ cũng chẳng thể bán rẻ hơn các cửa hàng
bán lẻ. Dù người sản xuất dùng bất kỳ phần tiền vốn nào để mở cửa hàng
bán lẻ, người đó tất phải rút ra từ vốn sản xuất. Để có thể tiến hành kinh
doanh theo cùng một nhịp bước với các người khác sản xuất cùng một mặt
hàng như ông ta, người sản xuất này tất phải kiếm được lợi nhuận từ sản
xuất và cả lợi nhuận từ cửa hàng bán lẻ của mình. Chúng ta hãy giả thiết
làm ví dụ, ở ngay thành phố mà nhà công nghiệp sinh sống, 10% lãi được
coi là tỷ lệ thông thường đối với cả người sản xuất và người chủ cửa hàng
bán lẻ; ông ta tất nhiên phải tính tỷ lệ lợi nhuận gộp cho cả sản xuất và bán
lẻ là 20%. Khi đưa hàng hóa từ kho xưởng sản xuất ra tới cửa hàng, ông ta
đã phải tính thêm vào giá thành hàng hóa một khoản lãi cũng như khi ông
ta bán hàng cho các cửa hàng với giá mua buôn vậy. Nếu ông tính hạ hơn,
ông chắc đã mất đi một phần lợi nhuận đối với số vốn bỏ ra để sản xuất.
Khi ông ta lại bán hàng từ cửa hàng bán lẻ của ông, trừ khi ông bán với một
giá tương đương với giá của bất kỳ người bán lẻ nào khác, ông ta lại mất đi
một phần lợi nhuận của vốn dùng để mở cửa hàng bán lẻ. Mặc dù hình như
ông ta có thể đã có một tỷ lệ lợi nhuận gấp đôi đối với cùng một thứ hàng
bán ra, nhưng món hàng đó lại là một phần của hai loại vốn khác nhau: vốn
sản xuất và vốn kinh doanh bán lẻ, như thế nói cho cùng ông ta vẫn chỉ thu
được một lợi nhuận duy nhất đối với số vốn mang sử dụng cho cả loại sản
xuất lẫn kinh doanh. Nếu như ông ta thu được một tỷ lệ lợi nhuận thấp hơn,
ông ta là người bị thua thiệt hoặc đã không sử dụng được toàn bộ số vốn bỏ
ra với mức lợi nhuận giống như các bạn đồng nghiệp ở cùng thành phố đó.
Điều mà nhà sản xuất công nghiệp bị cấm không được làm thì người
chủ trại ở một mức độ nào đó lại bị buộc phải làm, người này phải chia số
vốn có trong tay ra thành hai phần khác nhau về mặt sử dụng: một phần
dùng để duy trì một số ngũ cốc luôn có trong kho và trên sân để các đụn
thóc lúa để có thể bán ngay khi được thị trường yêu cầu và sử dụng phần
kia vào việc canh tác ruộng đất. Nhưng người chủ trại cũng không thể