trồng trọt chắc hẳn sẽ làm ra các sản phẩm có giá trị với số lượng lớn hơn
so với bất kỳ thuộc địa nào khác, vì ở các thuộc địa khác đất đai bị tập
trung vào tay một vài cá nhân và ít nhiều có thể bị bán đi để sử dụng vào
các mục đích khác chứ không phải để trồng trọt.
Thứ ba, sức lao động của những người định cư tại các thuộc địa của
Anh không những tạo nên những sản phẩm quý giá với số lượng nhiều hơn
mà do thuế má vừa phải, còn thu hoạch cho riêng họ một phần lớn các sản
phẩm đó mà họ có thể dự trữ trong kho và sau đó sử dụng để thuê mướn
thêm lao động mở rộng sản xuất. Những người Anh định cư ở thuộc địa
thực ra chưa đóng góp gì cho việc bảo vệ nước mẹ hoặc hỗ trợ tài chính
cho chính quyền dân sự của nước mẹ. Chính họ lại được sự bảo vệ hoàn
toàn của nước mẹ. Nhưng chi phí cho việc duy trì các hạm đội và quân lực
luôn luôn lớn hơn rất nhiều so với chi tiêu cho một chính quyền dân sự.
Chính quyền dân sự tại thuộc địa, mà ở đó họ sinh sống, chi tiêu rất phải
chăng. Thường thường, mọi chi tiêu chỉ xoay quanh việc trả lương cho ông
thống đốc, các vị thẩm phán, một số cảnh sát để duy trì một số công trình
lợi ích công cộng. Chi tiêu của chính quyền dân sự vịnh Massachusetts
trước khi có những rối loạn hiện nay thường chỉ vào khoảng 18.000 bảng
Anh một năm, chỉ tiêu của New Hampshire và Rhode Island là 3.500
bảng/năm mỗi nơi. Chi tiêu của Connecticut là 4.000 bảng/năm, của New
York và Pennsylvania là 4.500 bảng/năm mỗi nơi, của New Jersey là 1.200
bảng/năm, của Virginia và Carolina Nam là 8.000 bảng/năm mỗi nơi.
Chính quyền dân sự của Nova Scotia và Georgia một phần được sự tài
trợ hàng năm của nghị viện, nhưng Nova Scotia ngoài ra còn nộp khoảng
7.000 bảng/năm dành cho các khoản chi công cộng của thuộc địa, và
Georgia nộp khoảng 2.500 bảng/năm. Tất cả các chính quyền dân sự ở Bắc
Mỹ trừ Maryland và Carolina Bắc, mà về 2 nơi này chưa có được những
thông báo chính thức, không chi tiêu quá 64.700 bảng một năm trước khi
có những sự lộn xộn hiện nay. Đây là một thí dụ đáng ghi nhớ về sự chi tiêu
quá ít ỏi cho một bộ máy cai trị tới 3 triệu dân. Nhưng phần chi quan trọng
nhất là chi cho quốc phòng và bảo vệ thì luôn luôn do nước mẹ gánh chịu.
Các nghi lễ mà chính quyền dân sự thường phải tiến hành ở thuộc địa như