CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 113

James Dawson

Cửa Địa Ngục

Dịch giả: Bồ Giang

Chương 9

Có tiếng gõ vang lên ngoài cửa phòng của tôi ngay lúc vừa quá mười hai
giờ khuya. Tôi vẫn còn thức, nhưng tôi chưa kịp cử động thì Monique đã
giật mình tỉnh dậy. Ngồi thẳng người, nàng nhìn tôi với đôi mắt mở tròn.
Tôi đặt một bàn tay lên vai nàng và nhận thấy nàng đang run. Nàng nắm
lấy bàn tay của tôi và áp vào làn da ấm giữa hai gò ngực của nàng. Tôi khẽ
bảo:
- Không có gì đâu, em cứ nằm xuống.
Tôi hé mở cánh cửa độ vài phân và nhìn ra ngoài. Đó là Err.
- Thưa ông, có một bức điện tín. Nhân viên phòng vô tuyến vừa đưa xuống.
- Cám ơn anh Err.
Tôi trở vào với chiếc phong bì trên tay. Monique chăm chú nhìn một cách
sợ hãi.
- Gì vậy, Stuart?
- Điện tín. Có lẽ của ông chủ bút của anh.
Tôi xé chiếc phong bì mỏng ra, vo tròn phong bì và ném vào trong cái giỏ
rác ở bên kia phòng. Monique nói:
- Hoan hô.
Bức điện tín cho biết:
Nội dung: Người đàn ông băng đầu dường như ngồi trong ghế lăn đáp
chuyến bay sáng Thứ Sáu. Có người đàn ông hói đầu đi theo. Ngoài ra còn
có một người đàn bà cao, tóc đen, thật đẹp. Nhân viên hãng Đông Phương
nhớ rất rõ. Hãy cẩn thận. Xin ra dấu nếu cần trợ giúp. Gọi Dillingham nếu
gặp khó khăn. Nhưng đừng gọi từ trên tàu. Patrick.
Đọc lại mấy lời ngắn ngủi mô tả về người đàn bà, tôi liếc mắt nhìn
Monique. Nàng cũng đang chăm chú nhìn tôi. Tôi liền bảo:
- Xin lỗi em. Đây chỉ là chỉ thị công tác của ông xếp anh.
Đoạn tôi xếp miếng giấy lại và chuồi vào túi áo ngủ. Trong một vài giây
thiếu suy nghĩ, tôi có ý định đưa bức điện tín cho nàng xem và dò xét phản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.