CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 114

ứng của nàng. Nhưng tôi cố gạt bỏ ý nghĩ này, và từ từ trấn tĩnh lại. Rồi tôi
trở về giường. Nàng gọi tôi:
- Stuart.
Nàng vẫn còn ngồi, cúi xuống nhìn tôi. Nền ngực của nàng hơi săn lại trong
không khí mát lạnh của ban đêm. Tôi trả lời:
- Anh đây.
- Có chuyện gì rắc rối vậy?
- Đâu có gì rắc rối. Tại sao?
- Anh có vẻ im lặng và thờ thẫn như người mất hồn. Anh đang buồn chán?
- Có lẽ, hơi buồn.
- Omne animalia triste post coitus? (1)
Tôi không nín cười được. Nàng nói tiếng La-tinh giống hệt nữ sinh Anh
ngọai trừ chữ triste. Riêng chữ này nàng lại dùng giọng Pháp, với âm "r"
của dân Ile de France. (2)
- Không buồn theo cái kiểu đó. Ngọai trừ lúc anh nghĩ tới chuyện sáng mai
tàu sẽ đến Cobh và ngày hôm sau thì đến Le Havre và Southampton.
Nàng chống người trên khuỷu tay và nhìn sát mặt tôi, ngực nàng chạm vào
vai tôi. Tôi luồn cánh tay phải của tôi dưới mình nàng và bàn tay ôm lấy
khoảng lưng nhỏ hẹp của nàng, cảm thấy làn da của nàng dưới mút ngón
tay của tôi êm như nhung. Mái tóc huyền của nàng buông xuống một bên
đầu vắt lên cổ tay nàng trong lúc nàng tựa đầu trên nhượng tay. Tôi xoắn
một lọn tóc quanh cánh tay nàng như một chiếc vòng. Nàng cúi xuống và
hôn tôi một cách chớp nhoáng, kết thúc chiếc hôn bằng cách cắn nhẹ môi
dưới của tôi.
- Tại sao anh không vui?
- Anh làm sao vui được khi không biết rồi đây mình sẽ ra sao?
- Chỉ cần hiện tại mình được gần nhau. Như thế này không sung sướng hay
sao?
Tôi lắc đầu:
- Vẫn còn chưa đủ.
Nàng nói:
- Anh là một người quá đạo đức. Tại sao vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.