CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 172

James Dawson

Cửa Địa Ngục

Dịch giả: Bồ Giang

Chương 2

Nằm thao thức với cái cảm giác đầu nàng đang kê trên vai tôi tựa hồ nàng
đang ngủ, cuối cùng tôi hay biết mí mắt nàng cử động. Hai hàng lông nheo
của nàng cọ nhẹ vào da tôi khiến tôi cảm thấy nhột ở vai.
- Em thức đấy à?
Nàng dãn người ra.
- Phải, Stuart, em vẫn còn thức.
Giọng nói của nàng đã mất hết vẻ gượng gạo.
- Thấy em thở nhẹ quá, anh đã tưởng rằng em đang ngủ.
- Chính lòng mãn nguyện đã giúp cho em thở một cách nhẹ nhàng.
- Lúc này mình không có thời giờ làm việc đó. Như thế không khác gì mình
quá xa xỉ.
Nàng thở dài :
- Em hiểu. Anh muốn nói chuyện. Anh là một người có tài nói chuyện.
Nhưng nàng cũng mỉm cười. Tôi cảm thấy những thớ thịt nhỏ ở khóe
miệng nàng động đậy sát vai tôi.
Tôi lắc đầu.
- Anh là người Tô-Cách-Lan có tính ít nói. Nhưng lúc này anh cần phải nói.
Em sắp sửa đi sớm. Anh đã nghe em nói thế với cô bé Campbell.
- Cô bồi bàn? Phải, em muốn cho anh nghe. Cả số phòng của em nữa. Quả
thật em không biết xấu hổ.
Nàng chống cùi tay nhỏm người lên và chăm chú nhìn tôi trong ánh sáng lờ
mờ của ngọn lửa sắp tắt.
- Mình nói chuyện gì bây giờ? Em phải bắt đầu từ đâu? Kể từ lúc em chưa
quen biết anh?
- Mình mới quen nhau được 2 tuần lễ. Nhưng em chỉ cần khởi sự từ buổi
sáng em rời khỏi chiếc Victoria.
Nàng nằm ngửa xuống, duỗi hai cánh tay lên phía trên, rồi đặt cả hai bàn
tay sau đầu. Thế nằm này khiến cho ngực nàng nổi cao hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.