CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 249

nghe ban nãy. Ted vẫn có biệt tài bắn súng rất chính xác, thường chỉ cần
một viên là đã trúng đích. Tôi liền nhặt khẩu súng lên và đeo trên vai.
Trong băng đầy những đạn.
Tôi thận trọng di chuyển sát góc ngôi nhà được dùng làm đài kiểm soát,
đầu tiên nằm sát trên mặt đất để dò xét động tĩnh. Tôi có thể trông thấy
chiếc xe Jeep đậu ở trước cửa nhưng không có tên lính tuần. Tôi chỉ bắt gặp
y sau khi đã bò qua khỏi góc tường y nằm chết. Nhìn cái đầu y bị vẹo sang
một bên, tôi đoán y đã bị gãy cổ do một người tấn công từ phía sau lưng.
Tôi đứng dậy và nhìn qua khung cửa mở. Ted đang lom khom trước một tủ
điện. Tôi huýt gió đoạn đầu của bài “Scotland the Brave”(4). Ted quay
nhanh người lại và chụp lấy khẩu tiểu liên nằm bên cạnh. Trông thấy tôi
Ted nhe răng cười và hỏi:
- Anh làm quái gì ở đây?
Tôi bảo:
- Kiểm soát công việc của chú. Tới đâu rồi?
- Còn mười dàn nữa. Em đã phá được hai dàn ở phía này. Bây giờ thì các
đầu đạn không thể nổ được. Nhưng em đã phải bỏ laij một vài phần vì
không làm kịp. Anh nên trốn khỏi đây mau lên.
- Tôi ở lại để phụ giúp chú.
- Cho em can đi. Không kheo anh lại làm cho hỏa tiễn tự động phóng lên.
Monique đâu rồi?
Tôi liền kể cho Ted nghe. Ted lại nói:
- Em rất mừng vì được gặp anh. Em vừa tìm được cái này hay lắm.
Ted đi qua một phòng giấy và trở lại với hai cái hộp da nhỏ có quai để
mang lên vai. Mỗi hộp chỉ nhỏ như một gói thuốc lá. Ted kéo một cây an
ten ra khỏi mỗi hộp và bảo:
- Đây là một loại máy truyền tin nhỏ nhất mà em chưa từng thấy. Lẽ tất
nhiên chế tạo tại Nhật Bản. Có cả thảy năm băng tần. Anh hãy lấy theo một
máy và mình sẽ liên lạc với nhau trong lúc em cố gắng hoàn tất công việc ở
đây.
Ted vặn cho hai máy có băng tần giống nhau, rồi bấm nút vi âm của một
máy và thổi vào đó. Tôi có thể nghe rõ hơi thở của Ted trên máy kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.