CỬA HÀNG DÀNH CHO NHỮNG KẺ NGÁN SỐNG - Trang 108

26.

Khi Lucrèce, đứng đối diện, đan chéo những ngón tay và áp sát đỉnh đầu,

hai cánh tay chị gập lại họa thành cặp mí của một con mắt, và đầu chị, khi
ấy biến thành hạt đồng tử trung tâm. Từ mỗi bên tai, ở phía trong nếp gấp
cánh tay, bức tường phía sau lóe lên một màu trắng giác mạc. Phu nhân
Tuvache trở thành một con mắt khổng lồ được gắn chặt, đặt lên một bức
tượng bán thân của một người đàn bà.

– Chào ông, hẹn gặp lại.

Đứng gần chị, Alan tỏ vẻ ngạc nhiên:

– Này mẹ, bây giờ mẹ nói “hẹn gặp lại”với khách hàng rồi hả mẹ?

– Ông ta chẳng mua gì cả. Mẹ nói “hẹn gặp lại”, bởi vì ông ta chắc chắn

sẽ quay lại. Một khi người ta đã vào đây để xem thì ngày một ngày hai họ
sẽ luôn quay lại để mua. Họ phải tiếp cận dần dần với ý tưởng. Những ai đã
có ý định treo cổ thì bắt đầu bằng việc lấy khăn quàng thắt nơ ngày một
chặt hơn quanh yết hầu của mình. Ở nhà, họ tự lấy tay bóp cổ mình để cảm
nhận được những mạch máu đập dồn dập nơi những đốt sống, bộ sụn và
gân bắp. Họ tập cho quen dần đi. Ông ta chắc chắn sẽ quay lại…

Lucrèce, vẫn để hai bàn tay đan chéo trên đầu, quay lại, hơi nghiêng về

bên phải. Và có thể nói, chính toàn bộ con mắt khổng lồ kia đang ra lệnh
cho đứa trẻ:

– Kéo cửa sắt vào đi, tắt đèn. Mình lên nhà thôi, Alan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.