CỬA SÔNG - Trang 105

khắc vào tim Tốt, nhen lên trong lòng cô một ngọn lửa tình yêu tuy chưa
phát ánh sáng ra ngoài, nhưng cứ cháy âm ỉ...

Tốt và chị Quý vẫn thường đứng cùng một dây chuyền đất. Một hôm,

giữa buổi tối, Tốt vào nhà chị Quý chơi. Ngoài sân, xếp một đống lúa chưa
kịp đập. Tốt sai thằng bé em Lân lấy néo. Cô đập gần hết đống lúa rồi mới
thấy chị Quý gánh một gánh rơm ở ngoài sân kho về. Chị Quý vồn vã bảo:

- Cô vào trong nhà chơi!...

Tốt ôm mấy đứa bé trong lòng, ngồi chơi rất lâu. Trước lúc xin cáo từ

ra về, cô ấp úng hỏi:

- Hôm qua, cháu nghe nói Lân vừa gửi thư về phải không thím?

"Phải rồi, cô ta yêu thằng Lân rồi!" - Chị Quý vụt nghĩ ra. Chị nhìn

Tốt bằng đôi mắt của một người mẹ, xiết bao âu yếm:

- Phải đấy, cô ạ!

- Cậu ấy có hỏi thăm cháu không?

Thư của Lân gửi về, chị Quý đọc lấy làm bực mình vì chẳng hề hỏi

thăm một ai cả. Tuy vậy, chị cũng nói:

- Có, nó có gửi lời hỏi thăm cô...

Tuy hai người đang ngồi bên ngọn đèn dầu, chị Quý cũng nhận thấy

đôi vành tai nhỏ và trắng như ngó sen của Tốt cứ ửng đỏ dần như một cái
vỏ lựu. Ôi, chị Quý yêu Tốt biết chừng nào! Làm sao chị không yêu được,
khi người con gái đẹp và tốt bụng ấy đang lặng lẽ chia sẻ cùng chị niềm
yêu thương đối với đứa con trai của chị đã đi xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.