CỬA SÔNG - Trang 12

lúng túng, chưa hợp lắm. Trông anh còn y hệt một chàng thanh niên nông
thôn - một anh chàng kế toán trưởng. Đấy là lần duy nhất Bân về thăm nhà.

Buổi tối hôm ấy, giữa buổi học khai giảng, Thùy chợt nghĩ tới Bân và

cái tin anh chiến đấu bị thương mà Liên vừa cho biết. Chắc bây giờ Bân đã
khác lần về thăm nhà nhiều lắm. Lúc tan học, Thùy nắm tay từng người học
sinh sắp ra đi và siết chặt như gửi gắm tất cả niềm tin của mình. Đến lượt
Lân, Thùy hỏi:

- Lâu nay em có năng sang nhà u không? (Lân gọi mẹ đẻ Bân bằng u).

Lân trả lời rất sốt sắng:

- Có, cô ạ! Nhưng mà mấy lâu nay u em không nhận được lá thư nào

của anh Bân. U em sốt ruột lắm, cứ hỏi rằng anh ấy có gửi thư về ngoài
trường không?

Thùy thấy không tiện nói cái tin ấy cho Lân biết lúc Lân sắp lên

đường. Cô trả lời:

- Không... Chắc anh ấy bận nên không có thì giờ biên thư đó thôi...

Các học sinh đã trở về trong xóm. Thùy còn ngồi bên ngọn đèn.

Không khí buổi học đầu năm còn in trong lòng Thùy. Chưa có một kỳ khai
giảng nào cô cảm thấy không khí náo nức và hơi kỳ lạ như vậy. Cô lấy giấy
bút và ngồi biên thư cho Bân. Bức thư không gửi tới đơn vị mà đề theo địa
chỉ quân y viện - địa chỉ Liên mới ghi cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.