CỬA SÔNG - Trang 8

- Hát đi!... Hát... đi!

"Giải phóng miền Nam!..."

Tiếng hát vỡ ra từ những lồng ngực. Tiếng hát không có một âm điệu

nào ngân dài, mà rầm rập, nhộn nhịp, xối xả. Cả lớp vỗ tay lên bàn hát
đồng nhịp, họ hát với tất cả hơi thở căng lồng ngực, với tất cả niềm say sưa
của tuổi trẻ đang bị kích động.

Ba người học sinh ngồi dự cho hết buổi học cuối cùng của họ. Khi

Thùy bắt đầu đọc cho họ chép bài, tiếng cô vẫn còn hơi run. Ánh sáng
những ngọn đèn trước mặt có lúc nhòe đi. Làm sao Thùy không cảm động,
khi chợt nghĩ rằng những học sinh đang ngồi trước mặt mình, đang nghe
mình giảng bài, chỉ ít hôm nữa sẽ cầm súng và khoác quân phục, họ sẽ trở
thành những người chiến sĩ ở ngoài mặt trận. Ngày mai, họ ra đi sẽ mang
theo những kỷ niệm và những bài học ở nhà trường. "Không, mình chẳng
dạy dỗ họ được điều gì cả - cô lại nghĩ - Một người con gái còn ít tuổi và
thiếu từng trải như mình, làm gì xứng đáng có được những người học trò
như thế? Lòng hi sinh dũng cảm và những đức tính tốt đẹp của họ là do
Đảng giáo dục, là truyền thống yêu nước sẵn có trong dòng máu của họ".

Tuy nghĩ thế, nhưng Thùy vẫn cảm thấy trách nhiệm nặng nề của mình

- "Chẳng lẽ những bài học ở nhà trường không hề góp thêm một phần nào
vào tâm hồn lớp người trẻ tuổi đang lớp lớp cầm súng lên đường hiện nay
như Liên đã nói hay sao?".

Bất giác Thùy nghĩ đến Liên, và những câu chuyện mà Liên vừa cho

biết...

***

Cách đây mấy hôm, Thùy về huyện họp để bàn việc chuẩn bị khai

giảng năm học mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.