CỬA SÔNG - Trang 7

người đã lớn, nhưng người ta chỉ nhận thấy tự nhiên cậu ta sinh ra đỏm
dáng một cách buồn cười, vì xưa nay chẳng bao giờ thấy cậu ta chải đầu!
Lân không mang sách bút, không mang đèn đi theo, chỉ vác trên vai một
chiếc mai. Cậu ta đi đào giao thông hào với anh em dân quân ngoài bờ đê
rồi vào thẳng lớp học.

Lân tựa chiếc mai vào cạnh bàn rồi quàng tay qua vai hai người bạn,

nói chuyện huyên thuyên hết sức vui vẻ.

Giữa cảnh náo nhiệt, một cậu trong nhóm ba người đứng dậy. Anh ta

là một người học giỏi nhất lớp, trạc mười tám, mười chín, cao và gầy:

- Thưa cô, thưa các bạn...

Anh ta nhắc câu ấy đến lượt thứ hai thì cả lớp im bặt.

- Thưa cô, thưa các bạn, giữa lúc bọn kẻ cướp Mỹ đang mở rộng cuộc

chiến tranh xâm lược đầy tội ác ở miền Nam nước ta và đánh phá miền
Bắc, nhiệm vụ chúng ta, những người thanh niên là nghe theo tiếng gọi cứu
nước, sẵn sàng rời ghế nhà trường để ra đi bộ đội cầm súng giết giặc...
Chúng tôi xin hứa với cô và các bạn, chúng tôi sẽ tích cực rèn luyện, nhận
bất cứ nhiệm vụ gì và đi bất cứ nơi nào Đảng cần...

Gian phòng im phăng phắc. Tiếng sóng vỗ vào bờ sông Kiều nghe rõ

từng đợt, tiếng sóng cũng rất trầm và trang nghiêm. Anh học sinh nói rất
dài và sôi nổi. Làm xong cái việc mà các bạn đã ủy thác, anh ta ngồi xuống,
đôi mắt nhìn thẳng cô giáo. Thùy căn dặn các học sinh vài câu rất ngắn.
Thùy vừa nói dứt thì Lân đã đứng dậy. Lân nhảy ra đứng giữa lớp, mặt đỏ
như vừa uống rượu, sải hai cánh tay ra phía trước:

- Nào, hát nhé!

Lập tức có nhiều tiếng thét ở phía dưới cùng một lúc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.