CỬA SÔNG - Trang 9

Trên dọc đường, cô gặp Liên là một cô bạn cũ. Liên đang đạp xe trên

đường đê, bỗng nhận ra Thùy từ xa và vẫy tay gọi rối rít.

Hồi đi học, Liên học khá, nhất là môn quốc văn. Chiếc cặp sách của

Liên bao giờ cũng chứa đủ các thứ sách truyện, từ "Sống mãi với thủ đô"
đến "Tam quốc chí", "Xạ thủ Cúp-cô". Liên và Thùy học cùng một lớp và ở
cùng phố. Liên học chưa hết cấp ba thì bỏ học, cô đi học phiên dịch tiếng
Nga. Sau vài tháng, cô lại bỏ phiên dịch, và ông chú ruột của Liên là một
thiếu tá ở phòng tham mưu hải quân giới thiệu cô vào làm giáo viên văn
hóa trong đơn vị bộ đội.

Đã lâu, hai người không được gặp nhau. Hồi này, trông Liên có vẻ

"người lớn" hơn trước. Vừa gặp Liên, Thùy liền hỏi đùa:

- Cậu vẫn còn dạy "trong đó" chứ, hay cậu đã chán?

- Mình đã thôi dạy rồi - Liên nói rất nghiêm nghị - đã hơn nửa năm.

Chẳng phải vì mình chán. Nhưng bây giờ là thời chiến, bộ đội bận đánh
nhau, đâu có thì giờ ngồi học?

- Bây giờ cậu làm gì?

- Cậu thử đoán xem? - Liên vỗ vào chiếc cặp xách tay bằng vải bạt

nhưng cô lại khoác sau lưng bằng một sợi dây da đeo súng.

Hai người ngồi nói chuyện với nhau rất lâu. Liên được các đồng chí

cán bộ tuyên huấn giao cho đi viết những bài báo nhỏ, hoặc những mẩu
chuyện chiến đấu. Cô đã từng đi khắp nơi, đến các căn cứ tàu đỗ, xuống
tàu, vào các quân y viện để gặp gỡ bộ đội.

Những người học trò khoác quân phục của Liên đang trải qua những

thử thách mới. Trong cuộc chiến đấu, những đức tính tốt đẹp mới bộc lộ ra
hết và Liên mới có dịp hiểu như thế nào là những người chiến sĩ quân đội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.