CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 117

Hứa Tâm An buông Tất Phương ra, đi đi lại lại trong phòng khách,

càng nghĩ càng thấy suy đoán của mình không sai.

“Anh ta nắm rõ chuyện của tiệm Tìm Cái Chết, còn biết chuyện chỉ có

chủ tiệm mới có thể đốt cháy Nến Hồn, nên có cướp Nến Hồn của người
khác cũng không có lợi ích gì cho anh ta. Nếu anh ta không nói dối về
chuyện tiệm Tìm Cái Chết, vậy chắc chắn anh ta có Nến Hồn của riêng
mình. Bất luận đúng hay sau thì Nến Hồn của các nhà khác cũng chẳng có
ích với anh ta. Thứ anh ta muốn chính là năng lực linh hồn mạnh nhất. Anh
ta hút năng lực linh hồn để tăng cừơng pháp lực gì đó cho bản thân.”

Tất Phương ngồi trên sô-pha nhìn cô, cô gái này đúng là thú vị, vừa

mới thoát khỏi cái chết đã phấn chấn như thế.

Hứa Tâm An tiếp tục phân tích: “Có lẽ những vụ án đó đều do anh ta

gây ra, nên mới bảo tôi xóa bài viết. Anh ta không muốn người khác chú ý
đến chuyện này, nếu tiếp tục truy cứu anh ta sẽ bại lộ. Rồi anh ta kiểm tra
năng lực linh hồn của tôi, sau khi xác định tôi có ích mới dẫn tôi đi, nhốt tôi
trong kết giới hòng đoạt năng lực linh hồn của tôi.”

“Thật ra là hắn ra quá cẩn thận nên cuối cùng xôi hỏng bỏng không.

Nếu hắn ta thẳng tay bóp cổ cô, nhằm lúc giữa ngưỡng sống chết, ý thức
của cô mơ hồ nhất sẽ dễ dàng đoạt lấy hồn phách.” Tất Phương lạnh lùng
nói.

“Cảm ơn ý kiến chuyên môn của anh.” Hứa Tâm An không còn lòng

dạ nào đáp lại.

Tất Phương nhún vai: “Sự thật là thế mà, hoặc có lẽ hắn sợ cô phản

kháng sẽ để lại manh mối trên vết thương.”

“Không đúng.” Hứa Tâm An nhớ đến chuyện khi sáng: “Anh ta không

bóp cổ tôi bởi vì định chuốc thuốc tôi. Lúc nãy chính anh cũng nói, khi ý
thức mơ hồ thì ý niệm sẽ trở nên yếu ớt, lúc ấy sẽ dễ dàng đoạt lấy hồn tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.