CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 120

‘Là thứ này à?” Anh ta cầm hộp kính bên góc tủ giơ lên.

“Á, đúng rồi.” Hứa Tâm An giành lấy, người cận thị tìm đồ đúng là

khó khăn mà. Đeo kính vào thật tuyệt, mọi thứ xung quanh tức thì rõ ràng.
Tâm trạng của Hứa Tâm An tốt hơn rất nhanh, thế giới cũng trở nên tươi
đẹp hơn.

Tất Phương thấy chỉ có vậy mà cô gái này cũng cười được, bèn cười

theo.

Hứa Tâm An hưởng thụ cảm giác tuyệt vời khi có thể nhìn rõ mọi thứ

xung quanh rồi gỡ kính xuống, lấy khăn lau bề mặt kính rồi lại đeo lên, như
vậy càng nhìn rõ hơn. Khi lau xong, cô ngước mắt nhìn lên, khuôn mặt của
Tất Phương ở ngay trước mắt, đột nhiên cô nhớ ra: “Không liên quan tới
chuyện hôm nay.”

“Cái gì không liên quan?”

“Chuyện tôi có thể nhìn rõ anh ấy. Tôi nhớ ra rồi, lần đầu tiên anh đến

tiệm, tôi cũng đang lau kính. Lúc đó tôi không để ý thôi, đang lau mắt kinh
thì anh bước vào, vậy mà tôi vẫn thấy rất rõ tướng mạo của anh.”

“Ừm.”

“Đẹp trai lóa mắt.” Hứa Tâm An bày ra bộ mặt khoa trương.

‘Ừm.”

“Tôi đang đùa thôi.” Tất Phương mặt không biểu cảm khiến Hứa Tâm

An ngơ ngác, xem ra nên nhấn nhá câu nói hơn rồi.

Tất Phương bật cười lớn: “Câu này mới buồn cười này.”

Con người này đúng là đáng ghét mà, Hứa Tâm An giơ tay vỗ vào

người anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.