CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 276

“Ừm.” Hứa Tâm An thừa nhận có nhớ đến mình là được rồi, Tất

Phương thấy rất hài lòng, khép chặt đôi cánh, hỏi: “Còn lạnh không?”

“Không lạnh nữa.” Hứa Tâm An ngồi xếp bằng trên đôi cánh của anh

ta ngắm sao, tâm trạng tốt vô cùng. “Sau này tôi muốn tìm anh thì chỉ cần
cố nghĩ đến anh là được phải không, có cần điều kiện gì khác không hay
phải do anh chủ động liên lạc mới được không? Giống như việc gọi điện
thoại vậy, anh nhận được tín hiệu của tôi, sau đó anh nhớ đến tôi, vậy mới
kết nối được, có phải thế không? Vậy lúc anh nhớ đến tôi, tôi cũng cảm
nhận được, thì phải làm thế nào mới liên lạc được với anh?”

Tất Phương ngạc nhiên hồi lâu mới phản ứng. Eo ôi, lúc nãy đúng là

thấy mệt nên anh ta tìm cây cổ thụ lớn nhất nghỉ ngơi một lát, rồi nhớ đến
cô, nên nghe được cô đang lẩm bẩm nhớ đến mình. Lần cô bị nhốt trong ảo
cảnh anh ta ở nhà bán đắt hàng, nghĩ là cô trở về chắc chắn sẽ vui, nên nhớ
đến cô, sau đó nghe được tiếng gọi cầu cứu.

Tuy có lông vũ thì hai người không cần phải đồng thời nghĩ đến nhau

mới liên kết được, nhưng đúng là lúc này anh ta đã nhớ đến cô.

Tất Phương nhìn chằm chằm vào Hứa Tâm An, lúc cô không đeo

kính, cô thanh tú dễ thương hơn, đôi mắt trong veo dưới hàng mi dài, cánh
mũi be bé đậu trên bờ môi hồng hào đúng là rất đáng yêu. Bây giờ cô đang
mặc áo ngủ cổ trễ để lộ xương quai xanh hết sức gợi cảm.

“Anh đang nhìn gì thế?” Hứa Tâm An đợi cả buổi vẫn chưa có câu trả

lời bèn quay sang nhìn Tất Phương, “Rốt cuộc làm thế nào mới kết nối
được, anh dạy tôi đi, sau này có cảnh đẹp thì gọi tôi đến xem cùng.”

Đột nhiên gương mặt của Tất Phương thoáng nóng bừng, “Hứ”, anh ta

xoay mặt lại, ném Hứa Tâm An trở về nhà.

Hứa Tâm An vẫn chưa hiểu vì sao Tất Phương lại “Hứ”, chớp mắt cô

lại trở về phòng của mình, vẫn nằm trên giường, chỉ có điều lần này không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.