CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 306

Long Tử Vy im lặng, trong lòng buồn bã vì khả năng này rất có thể

xảy ra.

“Đúng. Tôi từng hỏi cô ta, cô ta bảo không cần giúp. Tôi cứ tưởng là

cô ta có nhiều bạn bè đồng môn, không cần người ngoài như chúng ta giúp
đỡ. Tính ra thì, cô ta thường giúp chúng ta nhiều hơn.”

“Đúng vậy, nên Đổng Khê thân với chúng ta, còn chúng lại không hề

biết gì về cô ta, chỉ tự cho là mình hiểu mà thôi.”

“Tôi đúng là quá ngốc.” Long Tử Vy tự trách mình. “Chính tay tôi

giao cho Tâm An cho Đổng Khê, tôi làm sao ăn nói với em gái mình đây.”

“Đừng nghĩ như thế.” Huỳnh Thiên Hạo nói, “Không ai lại nghi ngờ

bạn bè của mình. Bây giờ không phải lúc tự trách bản thân.”

Long Tử Vy gật đầu. “Tôi biết, tôi biết. Bây giờ không phải lúc, tôi

phải thật bình tĩnh. Nhưng tôi lại không nghĩ ra được cách nào hết. Bây giờ
toi chỉ mong Tát Phương đột nhiên trở về, mong là họ sẽ quên đi sợi dây
chuyền lông vũ trên người Tâm An…” Tuy nhiên bà ta cũng tự hiểu không
thể có chuyện như vậy, bọn họ đã cố tình kiểm tra bùa phong ấn dùng để
đối phó Tất Phương và phiến lông vũ. Long Tử Vy buồn bã gục mặt vào
lòng bàn tay, “Chẳng trách cô ta cứ hỏi Tâm An làm sao thoát được ảo
cảnh.”

Đổng Khê và Trần Bách Xuyên đưa Hứa Tâm An vào một căn phòng

trên lầu, trên giường có dán một lá bùa, dùng còng tay khóa chặt tay chân,
dùng dây trói yêu trói chặt cô trên giường. Sau đó mới đi xuống đưa cha
Hứa lên, đẩy ông vào một căn phòng khác.

“Em kiểm tra rồi, năng lực linh hồn của ông ta không mạnh, chỉ là

người bình thường. Hứa Tâm An cũng nói cha cô ấy không biết pháp
thuật.” Đổng Khê nhìn về phía ông Hứa Đức An đang ngủ mê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.