CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 328

Đổng Khê không nghe thấy phòng bên đó có động tĩnh gì nữa, nên

không yên tâm lắm, “Nhà Hứa Tâm An có nuôi một con Chuột tinh, em
phải qua đó xem thế nào.”

Chuột béo sao? Hứa Tâm An muốn xoay mặt lại để nhìn xem thế nào,

nhưng con dao cắm ngay bên cạnh, cô không động đậy được. Chuột béo
mất tích mấy ngày rồi, sao lại xuất hiện ở đâu? Không được, bây giờ cần
tiếp tục chuyên tâm nghĩ đến Tất Phương. [Tất Phương ơi Tất Phương, anh
có nghe thấy không?]

Trần Bách Xuyên bỏ lá bùa trên tay xuống, nói với Đổng Khê: “Để

anh sang đó, em ở đây đi.”

Trần Bách Xuyên bước ra ngoài đi về hướng căn phòng đối diện, dán

tai vào cửa nghe ngóng, không có tiếng động gì cả. Hắn cắm chìa khóa vào
ổ, không vội mở cửa, mà nghiêng mình nép sang một bên, rồi đưa tay vặn
tay nắm cửa, cánh cửa mở toang trong chớp mắt.

Cha Hứa cầm ghế hét to lên rồi xông ra ngoài.

Trần Bách Xuyên nghiêng người, giơ chân đá vào bụng ông Hứa Đức

An, chiếc ghế rơi xuống đất, ông kêu lên vì đau đớn, ngã lại vào trong
phòng, ôm bụng không đứng dậy nổi. Trần Bách Xuyên lao vào phòng,
tung quyền đánh ông.

“Cha!” Hứa Tâm An nghe thấy tiếng động, bất chấp con dao kề bên,

gắng sức thét lên: “Không được đánh cha tôi! Không được đánh cha tôi!
Aaaa! Anh có nghe thấy không! Tên khốn cặn bã kia!”

Một lúc sau Trần Bách Xuyên quay lại nói với Đổng Khê: “Đánh ngất

rồi, trói chặt trên ghế bằng dây trói hồn rồi. Em yên tâm đi, anh đã kiểm tra
kĩ, không phát hiện Chuột tinh, có lẽ ông già đó nghĩ ra cách ngu ngốc ấy
để lừa chúng ta.” Hắn nói xong, quay lại nhìn vào đôi mắt đẫm lệ của Hứa
Tâm An đang nằm trên giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.