CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 469

Chúc Dung lắc đầu: “Cô ấy bước vào đó thì tôi thả cha của cô ấy

xuống.”

Mọi người nhìn hết người này đến người kia, Quách Tấn không nhịn

được hỏi: “Tình hình tiến triểm như thế này là sao vậy?” Sao nah ta không
hiểu gì hết. Chúc Dung muốn lấy hồn của Hứa Tâm An ư? Để làm gì chứ?

Hứa Tâm An hỏi Tất Phương: “Phiến lông vũ của anh sao thế?”

Chúc Dung trả lời thay cho Tất Phương: “Ta đã dung phiến lông đó để

áp chế pháp lực của anh ta, bây giờ anh ta không còn là đối thủ của ta.”

“Nói nghe hay quá, vừa nghe đã biết khoác lác rồi.” Hứa Tâm An

không tin: “Lúc nãy chỉ vài ba chiêu Tất Phương đã đánh bạu con rắn
khổng lồ kia đấy.”

“Đó là lúc nãy, ta lo nếu Tất Phương sớm phát hiện pháp lực của mình

bị áp chế sẽ không dám vào đây thôi, kĩ thuật chạy trốn của anh ta cũng
không tệ chút nào. Nếu anh ta đứng trước mặt ta, dĩ nhiên ta có thể chế ngự
được.”

Hứa Tâm An nhìn Tất Phương, anh ta không hề phủ nhận, vậy những

gì Chúc Dung nói là thật sao? Lúc nãy bọn họ nhìn thấy phiến lông vũ
trong chiếc bình có bùa chú màu đỏ bắt đầu phát sáng, chính là lúc đó Chúc
Dung đã ra tay?

Hứa Tâm An khá lo lắng cho Tất Phương, nhưng tuyệt đối không để

Chúc Dung đó đắc ý. Cô nói với Chúc Dung: “Nếu ngươi có thể đánh bại
Tất Phương dễ dàng như thế, thì cũng không cần dùng hồn của ta bày Tứ
hồn trận làm gì. Ngươi chẳng qua học theo Trần Bách Xuyên muốn dùng
trận pháp này để đối phó với Tất Phương đúng không?”

“Đúng vậy.” Chúc Dung thẳng thắn thừa nhận: “Nếu có thể ăn được

nội đan và linh hồn của thần ma viễn cổ thì tu vi của ta nhất định được nâng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.