CỬA TIỆM CỔ QUÁI - Trang 514

Cô nhớ anh, nhưng anh không nói khi nào mới dưỡng thương xong,

cũng không nói dưỡng thương xong có trở về hay không.

Mọi người nói chuyện phiếm với cô cũng thường xuyên nhắc lại

chuyện Tất Phương đi tìm cửa tiệm Tìm Chết.

Mọi người cùng ngồi đàm luận: Nhân sinh không có kết quả, nhân

sinh chính là quá trình. Quá trình này muốn trải qua như thế nào?

Có người nói phải cố gắng, có người nói phải thiện lương, hứa Tâm

An suy nghĩ rồi nói: "Phải thỏa mãn."

Cô cảm thấy cô đã có thể hoàn toàn lý giải Tất Phương.

Anh không yếu đuối, anh liều mạng bảo vệ bọn họ. Anh cũng không

tiêu cực, anh mỗi ngày đều rất vui vẻ. Anh chỉ là đã thỏa mãn, sinh mệnh
vô tận, anh cảm thấy quá trình của anh trải qua như vậy là đủ rồi.

Giống như tâm trạng của Đổng Khê khi đó.

Hứa Tâm An cố gắng không sử dụng linh vũ liên lạc với Tất Phương.

Cô sợ quấy rầy việc dưỡng thương của anh, lại sợ anh hỏi: "Tìm ta làm gì?"

Cô cũng không biết cô muốn tìm anh làm gì, cho nên cô không tìm.

Cô không biết anh còn ở trong núi không, cũng không biết thương thế

của anh tốt hơn chưa.

Một ngày nào đó của năm tháng sau, Hứa Tâm An đang ngồi trông

của hàng một mình, nghe thấy "Leng keng" một tiếng, cô ngẩng đầu lên
nói: "Hoan nghênh quý khách."

Sau đó, một hình bóng quen thuộc xuất hiện trước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.