CỤC CƯNG YÊU QUÝ NHẤT CỦA BOSS - Trang 559

Mặc dù trong lòng anh đang có những suy nghĩ như thế, hoặc phỏng

đoán như vậy, nhưng khi Tiêu Cẩn Chi tận mắt nhìn thấy An Thần thân mật
ôm vai Tiêu Cửu Cửu, đưa cô đi ra ngoài thì trong nháy mắt, anh có cảm
giác tất cả mọi thứ trong trời đất giờ đây đều trở nên vô ích.

Lúc này, anh giống như đã bị thất lạc một vật gì đó quý báu nhất vậy,

trái tim của anh cũng trở nên trống rỗng.

Giò đây bốn phía quanh anh tất cả đều chỉ thấy gió gió lạnh đìu hiu,

đang không ngừng chui vào trong cơ thể của anh, thấu cái lạnh lẽo kia vào
tận sâu trong tim, làm cho dòng máu đang chảy trong khắp cơ thể của anh
cũng như đã bị đông cứng lại.

Mà anh, thì lại không thể làm được bất cứ điều gì.

Anh chỉ có thể tràn đầy thống khổ mà la hét ở trong lòng, “Cửu Cửu,

em hãy cho anh thêm một chút thời gian, chỉ cần một chút xíu thời gian nữa
thôi là tốt rồi! Anh đã nói rồi, đến lúc đóanh sẽ dọn sạch hết thảy chướng
ngại, nhất định sẽ trải thảm hoa rực rỡ để nghênh đón em trở về! Em có nhớ
không? Có nhớ không? Em hãy giao trái tim của em lại cho anh, được
không? Có được không?

"Cẩn Chi, anh hãy theo tôi trở về nhà đi thôi!"

Nghe thấy lời kêu gọi truyền tới bên tai, lúc này Tiêu Cẩn Chi mới

phục hồi lại tinh thần, ánh mắt lạnh như băng quét về phía Lương Kinh
Diễm, khóe miệng của anh cong lên lộ rõ một nụ cười mang chút khát máu
giống như ác ma: "Cô hãy cút đi!"

Nói xong, anh liền sải bước bỏ đi, cũng không quan tâm đến việc đã

bỏ rơi Lương Kinh Diễm ở lại.

Lương Kinh Diễm ở lại phía sau, trên gương mặt hiện lên một nụ cười

mang vẻ âm u nham hiểm, lầm bầm nói, "Tự khắc sẽ có người thay tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.