CÚN BỤI ĐỜI - Trang 12

CÚN BỤI ĐỜI

Daniel Pennac

www.dtv-ebook.com

2. Bầu Không Khí Kỳ Quặc

Không phải nó không đói. Không phải. Cũng không phải món xúp

không ngon. Xúp nào thì cũng như nhau cả thôi, không tệ lắm (Nếu ngửi kỹ
cũng thấy thoang thoảng mùi thịt, nhưng cực kỳ, cực kỳ thoang thoảng).

Không, nó không ăn xúp vì nó cảm thấy bực mình. Và nó bực mình

bởi vì Bé Táo đang bực mình.

Cứ mỗi lần bực mình là Bé Táo không ăn xúp. Vì thế Cún nhà ta cũng

không ăn. Không bao giờ ăn. Đoán kết mà! Bà Tiêu Cây với ông Bồ Hôi
chẳng bao giờ nhìn thấy mối lên quan giữa hai sự việc này. Chẳng có tí
tưởng tượng nào.

Vậy là buổi tối hôm ấy, lúc ngồi vào bàn ăn, Bé Táo ghì cứng đầu

mình giữa hai nắm tay nắm chặt. Lập tức Cún Bụi hiểu ngay là bão tố sắp
kéo đến. Từ hai hàm răng cắn chặt của cô bé chỉ thấy phì ra những tiếng
nhát gừng cộc lốc, rít ken két.

- Không. Không đói. Không thèm. Không cần.

Đó là câu trả lời của Bé Táo trước những câu hỏi của bà Tiêu Cay,

mệnh lệnh của ông Bồ Hôi và những lời dọa dẫm của người này cũng như
người kia. Cuối cùng Bé Táo bỏ đi ngủ, không ăn lấy một miếng, cũng
không chào ai lấy một câu. Chỉ liếc nhìn Cún ta một cái thật nhanh (cái liếc
mà chỉ Bé Táo mới có và đặc biệt dành cho Cún Bụi), một cách để Cún ta
hiểu là nó hoàn toàn không dính dáng đến chuyện này.

o O o

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.