CÚN BỤI ĐỜI - Trang 92

CÚN BỤI ĐỜI

Daniel Pennac

www.dtv-ebook.com

22. Linh Cẩu Và Lợn Rừng

Có lẽ nên nói nhiều một chút về Linh Cẩu. Một nhân vật khá phức tạp.

Trước hết, anh thích đùa. Đùa với tất cả mọi người, đùa trong mọi trường
hợp và những trò đùa ấy không phải lúc nào cũng lịch sự. Sau khi đùa
xong, anh còn cho mọi người nghe tiếng cười lạnh như băng của mình. Tuy
nhiên, chẳng ai giận anh được. Thâm chí mọi người còn yêu mến anh…
không thể tin được! Nhưng điều đó lại làm anh nổi cáu. Có lẽ anh thích mọi
người xem mình như là một anh chàng Linh Cẩu hung dữ, một mãnh thú.

-Hình thù anh như thế này thật chẳng mấy lịch sự phải không?

Nhưng thật tình, anh rất dễ thương. Vô cùng dễ thương. Ngay từ khi

nghe Cún Bụi khóc anh ta đã quyết định che chở cho Cún Bụi. Lúc nào anh
ta cũng giúp đỡ người này người khác, chống lại sự bất công, và tìm cách
thông cảm với mọi người… Đó là bản tính của anh, như mọi người thường
nói.

Từ lúc chào đời, anh đã mang cái tật ấy rồi: anh rất ghét cắn nhau.

Câu nói được điểm xuyết bằng một nụ cười ngượng ngùng để lộ hai

chiếc răng nanh to, vàng khè và bị mòn một chút ở đầu, bởi anh không còn
trẻ trung gì nữa.

Cún Bụi hỏi:

-Nhưng ví dụ có ai đánh Lợn Rừng, liệu anh có tiếp cứu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.