CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 316

Đúng lúc này, trong bụi cỏ truyền ra tiếng “Loạt xoạt”, sột soạt sột

soạt, khiến cho anh chú ý, Lâm Hi nghĩ thầm có thể là thỏ hoang hoặc là
chồn hôi gì đó, cầm lưỡi hái trong tay đi theo tiếng sột soạt, bụi cỏ cao gần
nửa người trước mặt run run, quả nhiên là có gì đó!

Anh vươn tay túm lấy gốc bụi cỏ, giơ lưỡi hái lên chuẩn bị chặt

xuống, trong bụi cỏ phát ra một tiếng thét chói tai, anh lập tức dừng động
tác, chỉ thấy một cô gái hoảng sợ nhìn anh, cô gái này khoảng mười sáu
mười bảy tuổi, lớn hơn rất nhiều so với anh, làn da trắng nõn, tóc dài, đôi
mắt sáng ngời ngập nước tối tăm, chắc chắn cô ấy không phải người trong
thôn.

Cô gái ấy thấy anh chỉ là một đứa trẻ, không còn khủng hoảng như

trước, giơ ngón tay đặt giữa môi, dường như đang bảo anh, không được để
lộ.

Đúng lúc này, phía sau truyền đến tiếng nói chuyện của mấy gã đàn

ông.

“Hắc Hổ, sao mày lại thả cho nó chạy thế?”

“Tao có thả cho nó chạy đâu, nó bảo đi nhà xí, không cho tao đi theo,

lúc ấy tao cũng đang mải ngủ, không để ý đến nó, đâu biết được, nó đi hơn
nửa giờ mà vẫn chưa trở về, bên ngoài chó sủa inh ỏi, lúc này tao mới hiểu,
nó chạy đi mất rồi!”

“Vợ mới vừa tới mấy ngày, đều phải xích lại như chó, nếu không nhất

định nó sẽ chạy! Mày đúng là không cẩn thận!”

“Da thịt nó mềm mại, tao không nỡ xích nó lại.”

“Mày xem đấy, đàn bà không thể chiều được, nếu không nó lại vênh

lên tận trời.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.