CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 337

“Hừ.” Lý Huyền mếu máo, lại cầm một miếng vỏ sủi cảo lên, Lâm Hi

cúi người, giơ sủi cảo trong tay đến trước mặt Lý Huyền, vê viền sủi cảo
làm mẫu cho cô, cuối cùng dứt khoát trực tiếp ra tay, nắm lấy đầu ngón tay
cô, tỉ mỉ dạy cô vê viền sủi cảo: “Cứ như vậy, không để lại khe hở, gói gọn
toàn bộ nhân vào.” Hơi thở nóng hầm hập của anh phả vào bên tai cô, thật
ngứa.

Trải qua mười phút huấn luyện, Lý Huyền nghiêm túc dựa theo

phương pháp anh dạy, gói được một cái sủi cảo, nâng đến trước mặt anh
như dâng vật quý, cười tủm tỉm: “Đáng yêu không.”

Lâm Hi nhìn lướt qua sủi cảo, lại nhìn lướt qua cô: “Giống cô.”

Khen cô đáng yêu đấy!

Lý Huyền cười toe lộ ra hai cái răng nanh.

“Ngốc.” Lâm Hi vừa nói vừa giơ đầu ngón tay bôi bột mì lên chóp

mũi cô.

“Á!” Lý Huyền vươn bàn tay chọc vào túi bột, đuổi theo Lâm Hi định

trả thù anh, Lâm Hi nghiêng người một cái, Lý Huyền trượt chân suýt nữa
ngã, anh đột nhiên xoay người, cánh tay cứng rắn vững vàng đỡ được cô,
ôm cô vào trong ngực.

Cơ thể kề sát, tay Lâm Hi đỡ hông cô, hai người hai mặt nhìn nhau, hô

hấp hòa quyện, Lâm Hi quay đầu lại nhìn nhìn, thím Vương không chú ý
tới bên này, camera cũng không đi theo, khóe miệng anh cong lên, nở nụ
cười xấu xa.

Định làm gì!

Đầu óc Lý Huyền kéo căng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.