CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 335

Những lời này vừa nói ra, trong lòng Lâm Hi bỗng dưng hụt hẫng.

Thím Vương vào phòng bếp nấu sủi cảo, trong phòng chỉ còn hai

người Lâm Hi và Lý Huyền, anh đột nhiên hỏi cô: “Vì sao họ phải như
vậy?”

Lý Huyền chống xuống ghế đứng lên, nghe vậy ngẩn người: “Gì cơ?”

“Vì sao họ phải đối xử tốt với chúng ra như vậy, không than cũng

chẳng quen.” Lâm Hi khó hiểu nhìn về phía camera: “Các anh đưa tiền
hả?”

Camera lắc đầu.

“Có lẽ vì người dân ở đây thật thà chất phác, các thôn dân đều rất

nhiệt tình hiếu khách.” Lý Huyền suy đoán.

Lâm Hi hừ lạnh một tiếng: “Nơi càng hẻo lánh lạc hậu, lòng người

càng đáng sợ, nơi nghèo khó nhất, dễ nảy sinh tội ác nhất.”

【 Trước đây Hi Gia đã trải qua điều gì mới có thể nói ra những lời

như vậy?

【 Tò mò 】

【 Cùng tò mò…】

“Bất cứ nơi đâu, có người xấu, nhất định cũng sẽ có người tốt, có đôi

khi tốt xấu, căn bản không thể nói rõ, con người rất phức tạp.” Lý Huyền
chống một chân đi tới, kéo Lâm Hi: “Không nghĩ ra, thì đừng suy nghĩ nữa,
được không?”

Cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp của cô, tuy vẻ mặt Lâm Hi vẫn

còn hoang mang, không nói gì, nhưng nội tâm dần tĩnh lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.