CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 333

“Có.”

“Ở lại nhé?”

“Không.”

Lý Huyền dùng sức, đấm Lâm Hi một cái thật mạnh: “Cậu đó, tại sao

dầu muối đều không ăn hả.”

“Còn ầm ĩ nữa là tôi ném cô xuống ruộng đấy.” Lâm Hi nói, làm bộ

ném cô xuống ruộng, hai chân Lý Huyền lập tức cuốn lấy eo anh, tay ôm
chặt cổ anh, sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu: “Cậu đừng làm bậy!”

Lâm Hi cười ha ha, tiếng cười phóng khoáng vang khắp cánh đồng,

cảm giác này thật sảng khoái, dường như chỉ cần có cô, nơi này thật ra
cũng không đáng ghét như vậy.

Đúng lúc này, phía sau truyền đến tiếng lách cách lách cách, Lâm Hi

quay đầu lại, thấy một chiếc máy cày ầm ầm ầm đi đến, chú Vương đang
ngồi trên ghế phó lái, Lý Huyền gọi ông ấy một tiếng: “Chú Vương, chú đi
đâu đấy?”

Máy cày ngừng lại, chú Vương thật thà cười một tiếng, giơ giơ túi

trong tay: “Tiểu Hi không quen ăn đồ ăn ở chỗ này, chú cố ý đi lên trấn trên
mua ít thịt về, giữa trưa nấu vằn thắn cho các cháu, Tiểu Hi, cháu có ăn
được sủi cảo không?”

Từ thôn Cao Tỉnh đến trấn nhỏ gần nhất, phải đi mất ba giờ, cả đi cả

về, là sáu tiếng đồng hồ, trời còn chưa sáng chú Vương đã xuất phát rồi.

Lâm Hi nhìn vỏ bánh sủi cảo trong tay chú Vương, ngây ngẩn cả

người, Lý Huyền véo cánh tay Lâm Hi một cái, lúc này Lâm Hi mới ấp úng
lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.