CƯNG CHIỀU EM, SAO NHỎ - Trang 7

Trên ghế lớn, đạo diễn cười, trợ lý cũng cười, không thể tưởng tượng

được bọn trẻ đơn thuần hay thẹn thùng trong núi cũng sẽ mạnh miệng trước
mặt người ngoài.

"Bạn nhỏ, không biết hát cũng không sao, đến lúc đó cháu nắm tay chị

gái nhỏ kia, nói khẩu hình là được, không cần thật sự hát ra tiếng đâu." Trợ
lý chỉ cho Đại Ngưu nhìn Lý Huyền đứng bên cạnh.

Hai người cách nhau một cánh đồng lúa vàng rực rỡ, nhìn nhau từ xa.

Bị ánh mắt đen nhánh như đêm của cậu liếc qua, Lý Huyền cảm thấy

mặt mình thoáng nóng lên.

"Mọi người nghĩ rằng cháu nói đùa à?" Cậu thu lại ánh mắt, đột nhiên

hỏi một câu, trên khuôn mặt non nớt kia thế mà lại xuất hiện nét trào phúng
nhàn nhạt.

Đạo diễn nhìn cậu, không tức giận, ngược lại cảm thấy có vẻ thú vị:

"Tên nhóc nông thôn này cũng cá tính gớm nhỉ?" Ông ta vẫy vẫy tay, bảo
trợ lý mở điện thoại bật một bài hát cho cậu nghe:" Cháu hát thử đi, không
cần hát hết cả bài, chỉ cần tìm được giai điệu, ngâm ra cũng được."

Điện thoại trợ lý vang lên ca khúc

《 Con đường bình phàm 》.

Bé trai đeo tai nghe lên, nhắm hai mắt lại, bắt đầu lắng nghe. Lý

Huyền cùng đám bạn cũng tò mò đi tới, cô nhìn lông mi dài rậm hơi rung
rung của cậu, vẻ mặt vô cùng chăm chú, giống như muốn nghe đến từng
tiếng nhỏ nhất.

Ca khúc kết thúc, cậu đưa điện thoại di cho trợ lý, hắng giọng, sau đó,

giai điệu du dương cùng tiếng hát trong trẻo của cậu chậm rãi vang lên.

"Chần chừ lưỡng lự trước con đường dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.