CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 146

Mặc dù mùi vị này cũng rất tuyệt vời, nhưng anh vẫn không có được

cảm giác hoàn toàn thỏa mãn, anh càng muốn nhiều hơn.

Trước ngực căn đau và chỗ mềm mại bị hành hạ đến tê dại, khiến đầu cô

vô lực khẽ cọ trên gối, thân thể bất giác cong lên.

Động tác như vậy giống như là nhiệt tình mời gọi. Ánh mắt Quý Thiếu

Kiệt trầm xuống, vươn đầu ngón tay kẹp chặt đỉnh non mềm, bóp mãi đến
khi cô gái lớn tiếng kêu “A ô ô”, mới đổi thành hai bàn tay bao chặt hai cái,
thân dưới dốc sức chen lách vào chuẩn bị, chỉ chừa lại hai vòng tịch mịch
ửng đỏ.

Lạc Lạc bị đau bắt đầu đẩy anh, một tay anh nâng chân cô lên, dùng âm

thanh mềm mại dụ dỗ cô: “Bảo bối, ngoan, thả lỏng một chút, nới lỏng một
chút.”

Lạc Lạc choáng đầu hoa mắt, cảm giác như có một cây gậy bóng loáng,

thô cứng đến đáng sợ chỉa vào cô, ma sát nơi mềm mại của cô không chút
thương tiếc nào, mang đến đau đớn khác thường.

Trong lòng cô kháng cự, lại bắt đầu hơi giãy dụa chống lại, đấm từng

phát từng phát nhỏ lên lưng người đàn ông, chỉ là không đau một chút nào,
so với tối hôm qua, quả thực là giống như những người yêu nhau đang đùa
giỡn.

Nhưng Quý Thiếu Kiệt lại buồn bực, cắn răng kìm kẹp cổ tay cô: “Ầm ĩ

cho ai xem đây? Em trợn mắt lên nhìn xem tôi là ai? Em để cho bọn họ chơi
đùa sao lại không cho tôi? Chung Chấn Văn có hơn tôi được chút nào
không?”

Trên cổ tay truyền đến đau đớn khiến tinh thần hỗn độn của Lạc Lạc có

một chút tỉnh táo, cô bất lực mở to hai mắt, vừa nhìn thấy mặt của người
đàn ông, cái mũi đau xót, liền oa oa khóc lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.