CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 144

“Ưm...” Cô khó chịu vặn vẹo, “Anh, anh đừng như vậy, ngủ...”

Thân thể phía sau cương cứng một chút, nhưng rất nhanh lại dán sát vào.

Một cây gậy thô sáp gì đó vừa đúng chỉa vào giữa hai đùi cô, khiến cô
không thoải mái.

“Đau đầu, anh đừng đâm em a...” Cô trở tay xuống phía dưới để đẩy cây

gậy, đẩy không ra, cô không vui, nên nắm chặt một cái đẩy qua bên cạnh.

Hơi thở của người phía sau bắt đầu trở nên mạnh hơn, một bàn tay khô

ráo lật mặt cô qua, có một cây gậy mát rượi trơn trụi chui vào miệng cô,
giống như mùi vị bơ sữa của que kem, cô có chút vui mừng lè lưỡi liếm lấy,
quấn quanh, mút vào, trong đêm tối yên tĩnh có âm thanh “Hứng khởi”.

Ôm người đàn ông của cô hô hấp dồn dập, nhịp tim mạnh mà có lực, cô

hỗn loạn, đắm chìm vào trong hơi thở ôn nhu mà bá đạo, giống như không
cần phải suy nghĩ bản thân mình là ai, sau này nên đi đâu, chỉ cần đi theo
anh là được rồi.

Đôi tay ấy rất cường hãn, nhưng cũng thật dịu dàng, thân thể cô mềm

nhũn được anh ôm, khoan khoái dễ chịu, xao động như sóng nước, làn môi
đi theo động tác của anh, theo bản năng truy đuổi dây dưa, xâm nhập mút
vào.

Đầu lưỡi này thật mát mẻ nha, đúng mùi vị Hương Thảo cô thích, nhưng

nó không để ý cô giữ lại, mà một đường trượt xuống dưới, để lại dấu vết ẩm
ướt như rắn vậy, cuối cùng cũng tìm được khối bánh bao gồ lên trước ngực
cô, ngậm chặt, mút, hút, liếm từng ngụm từng ngụm, ăn xong một bên, lại
dùng cách thức như vậy để ăn bên còn lại.

Cô nhỏ giọng rên rỉ ừ ừ a a, hai tay vô ý thức đặt trên đầu có mái tóc

ngắn, giống như muốn đẩy ra, lại càng giống như muốn dùng sức đè lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.