CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 15

ngẩng đầu nhìn hai người trong kính chiếu hậu, “Em hãy kiềm chế chút đi,
Lạc Lạc không chịu nổi!”

Hai người cùng nhìn cô gái nhỏ trong lòng, cô mềm mại nằm trong

khuỷu tay Chung Chấn Văn thở từng ngụm từng ngụm, chẳng biết từ lúc
nào hai con thỏ nhỏ trước ngực đã có bộ dạng rất lớn, thuận tiện cũng nhấp
nhô lên xuống, rung động không thôi. Đột nhiên toàn bộ đèn nê-on đủ các
loại màu sắc hai bên đường bừng sáng, tỏa sáng trên mặt trên thân cô, trong
phút chốc khuyếch đại cô lên như một tiểu yêu tinh mộng ảo, có cảm giác
như không chân thực, giống như một khi tỉnh mộng thì cô sẽ tan biến bất cứ
lúc nào vậy.

Chung Chấn Văn mê muội dùng ngón tay khẽ vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn

của cô, chậm rãi vuốt xuống hai con thỏ non mềm, nhẵn bóng, sau đó gia
tăng sức lực nắm được, nhào nặn, cúi đầu nói: “Tiểu yêu tinh nhà chúng ta
lại lớn lên rồi! Chấn Thanh, nửa tháng này anh cũng thật vất vả, công lao
thật không nhỏ nha.”

Chung Chấn Thanh buồn cười.

Xe này đã cải tiến qua, bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng

người bên ngoài lại không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong xe, anh vẫn
dùng khóe mắt quan sát hai bên kính chiếu hậu, từ phía trước đưa tay ra sau,
tóm hai hạt châu màu hồng phấn nộn trước ngực em gái nhéo nhẹ, khiến
Lạc Lạc rùng mình, đau xót không thôi, “Em bảo Lạc Lạc tự mình nói đi,
trong khoảng thời gian này mỗi ngày anh đều bận họp, làm gì có thời gian ở
cùng em ấy! Lạc Lạc, em nói cho anh hai nghe đi!”

Lạc Lạc lại mất hứng, vểnh môi, uốn éo tách hai bàn tay đang làm loạn

ra, mềm mại la: “Đau quá á! Hai người làm em đau rồi này!”

Cô giãy giụa muốn ngồi dậy, nhưng Chung Chấn Văn lại đâu dễ gì đồng

ý buông tha, chỉ dụ dỗ cô thay đổi tư thế, ôm cô ngồi lên đùi anh, lại đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.