CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 222

vách tường ngăn giữa bọn họ chính là cô và mẹ ruột cô. Như vậy, cô còn có
thể trở về sao? Trở về tiếp tục làm cái gai trong mắt bọn họ sao?

Cô được ăn cả ngã về không* nói ra tất cả những lời này, bây giờ, đứng

trước ánh mắt lạnh lùng của Quý Thiếu Kiệt, trái tim bắt đầu hoảng loạn.
Hóa ra, cô mười tám tuổi và cô của năm tuổi không có gì khác nhau, đều là
hai bàn tay trắng như nhau.

*Được ăn cả ngã về không: liều lĩnh, dốc toàn bộ sức lực...

Nếu thật muốn nói có gì khác biệt, đó là mấy năm nay cô đã được nuông

chiều, so với lúc năm tuổi thì bây giờ cô càng yếu ớt hơn. Cảm xúc không
nói rõ nổi lên trong lòng, cô bỗng nhiên rât muốn khóc lớn một hồi.

“Nhưng mà, rõ ràng chú thích tôi!” Dưới tình thế cấp bách, cô thốt ra

như vậy.

“Tôi chỉ thích em ở trên giường tôi! Chứ không thích để em đi học!”

Anh nói càng thêm lạnh.

“Chính chú đã từng nói, chỗ nào có chú thì chỗ đó là nhà tôi.” Cô chưa

từng bị kẻ nào đối xử lạnh lùng như vậy, những năm gần đây, cô được nhà
họ Chung bảo vệ thật sự quá tố. Lúc này, chỉ cảm thấy toàn bộ máu và hổ
thẹn tuôn hết lên mặt. Gần như là bất chấp tất cả lớn tiếng nói, nắm tay nắm
lại thật chặt.

“Nói như vậy điều kiện trước tiên em là phụ nữ của tôi!” Anh dùng

giọng điệu đùa cợt nói xong câu đó, liền đứng lên, từ trong túi áo lấy điện
thoại di động ra, bắt đầu bấm số điện thoại.

Lạc Lạc cảm nhận được gì đó, nhịn không được hỏi: “Chú, chú làm gì?

Gọi điện thoại cho ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.