CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 220

Cô cố gắng bình tĩnh trình bày rõ nguyên nhân quan hệ lúc đó, “Đúng,

chúng ta lên giường, tôi... cũng không trách chú. Theo như lời chú đã nói,
ngày tôi lên xe của chú thì tôi đã dự đoán được sẽ d.đ/l:q/đ xảy ra chuyện
như vậy, cho nên, chuyện lên giường có thể nói là do tôi tự nguyện. Nhưng
mà, một lần tự nguyện đó cũng không có nghĩa sau này mỗi lần tôi đều sẽ
tự nguyện. Chú không có quyền mỗi lần đều đối xử như vậy với tôi...! Điều
này làm tôi vô cùng chán ghét!”

“Nếu bởi vì do chú gây ra, mới khiến tôi không có nhà để về, như vậy,

không phải chú nên gánh một phần trách nhiệm sao?”

Anh lười nhác nghiêng người dựa vừa cửa sổ mà cô vừa mới ngồi, khóe

miệng vẫn giữ nụ cười xấu xa, buông tay, “Em muốn tôi chịu trách nhiệm
với em như thế nào? Tôi đã lấy thân báo đáp rồi còn chưa đủ sao? Em cảm
thấy bồi thường thịt một lần vẫn chưa đủ? Hay là tôi lại bồi thường thêm
mấy lần nữa?”

Cô nhìn ông chú không biết xấu hổ giống như đang nhìn người ngoài

hành tinh, này, không cần khí tiết cũng phải có cái giới hạn của khoe
khoang chứ!

“Để tôi ở lại chỗ này! Để tôi tiếp tục đi học!” Cô thở ra một hơi, nói

thẳng.

Nói xong giống như cảm thấy vẫn chưa đủ, “Sau này, tôi không hi vọng

chú đột nhiên xuất hiện trong phòng tôi nữa. Chờ tôi thi lên đại học, dĩ
nhiên tôi sẽ chuyển ra ngoài sống. Học phí, tiền sinh hoạt, tôi có thể xin học
bổng và hỗ trợ vay vốn học tập để trả lại cho chú, có lẽ chú không biết,
thành tích của tôi không tệ.”

“Điều chú phải làm, đó là giúp tôi tìm một ngôi trường, rồi cung cấp tiền

sinh hoạt cho tôi mấy tháng trước, chỉ có vậy thôi. Chú, với tài lực của chú,
những chuyện cỏn con này chắc không có vấn đề gì chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.