CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 239

Nửa người trên của cô bị anh giam cầm chặt chẽ, nước miếng như

những sợi chỉ bạn chảy ra từ khóe miệng, nghẹn ngào, phía dưới lại rõ ràng
cảm giác được ngón tay của anh, vẫn luôn không buông tha cho hạt châu
của cô, khẽ gảy, vuốt ve...a... Đó chính là chỗ mẫn cảm nhất của cô.

Trước kia, tuổi còn nhỏ, mỗi lần các anh đều yêu thương chăm sóc chỗ

đó, hoàn toàn không dám giở thủ đoạn, các anh nghĩ từ từ sẽ đến, khai phá
Lạc Lạc nhỏ bé của bọn họ từng chút từng chút một.

Chỗ ấy là điểm dừng chân cuối cùng của thần kinh xúc giác, cô trời sinh

lại đặc biệt mẫn cảm, bình thường mỗi lần bị quần hơi chật bao lấy, liền
không chịu nổi, huống chi, lúc này, hạt châu nhỏ đáng thương lại bị người
đàn ông điên cuồng này vừa vân vê vừa nhéo, bất lực càng trở nên lớn hơn,
càng nhéo càng cứng rắn, trong đầu cô như đang có một dây cung, kéo căng
theo từng động tác tay của anh, giữa đùi từng dòng suối nhỏ không thể
khống chế được mà trào ra.

Cuối cùng, sợi dây cung này gần như sắp đứt đoạn rồi! Thân thể mềm

mại nhỏ bé này của cô thật sự không tiếp nhận trêu chọc như vậy nữa, cô
run rẩy, chân nhỏ bé giẫm đạp trên giường, nâng mông lên, bất lực muốn
tránh ra.

Ngón tay của Quý Thiếu Kiệt vẫn nâng như cũ, không nhúc nhích, cho

dù hạt châu nhỏ này bị chủ nhân của nó mang theo, phí công lắc tới lắc lui,
nhưng bản thân cũng không biết là đang trốn tránh hay là nghênh đón, cứ
từng chút từng chút chạm vào đầu ngón tay anh.

Anh gần như là kinh ngạc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng của cô, ánh

mắt mê ly, vẻ mặt bị tình dục bao phủ, rất giống với đóa hoa hồng mang
theo sương đêm mà anh vừa mới gặp trong vườn hoa.

Lúc này, anh lại bất động, giống như một tấm lưới đã chuẩn bị tốt của

thợ săn, chỉ chờ cô nhảy vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.