CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 345

Mấy năm nay, anh đối xử với cô rất tốt, có thể nói, anh nâng niu cô

trong lòng bàn tay, cưng chiều đến tận trời, chỉ cần là cô muốn, anh nhất
định sẽ thỏa mãn cô. Nhưng, điều kiện để được anh cưng chiều như vậy là,
cô chỉ có thể ở trong lòng bàn tay anh, cô biết, đây là cực hạn của anh.

“Anh đã cho phép chưa? Vì sao không nói với anh mà đã tự quyết

định?” Ánh mắt anh thâm trầm, khí thế bức người.

Bốn năm trôi qua, người đàn ông này, trên người anh thu lại cuồng ngạo,

tăng thêm thận trọng vững vàng, khí thế vương giả càng thêm bức người,
chỉ là tính khí vẫn thối như vậy.

Tôi biết bản thân mình đang làm cái gì.” Chung Tĩnh Ngôn thản nhiên

không sợ nhìn anh, con ngươi trong veo, “Tôi chỉ muốn làm chút chuyện
bản thân mình thích. Chú không thể hạn chế tôi.”

Đã lâu rồi anh chưa từng hung dữ như vậy với cô, mà cô, cũng rất lâu

rồi chưa từng trực tiếp phản khán anh như vậy.

Con mắt cô chưa bao giờ thay đổi, vẫn giống như viên sô-cô-la sắp hòa

tan, chưa từng đọng lại, cũng sắp trượt lên, còn có tự tôn và kiêu ngạo của
cô.

Anh thế nhưng lại nhất thời bị cô làm cho không nói ra lời.

Lúc này, điện thoại trong ngực anh vang lên, anh vừa âm u nhìn cô chằm

chằm, vừa đưa tay nghe điện thoại.

“.... Cậu ta sẽ không tới? Cậu xác định......”

Sau khi cúp máy, thần sắc của anh hơi dịu lại, “Bây giờ quay về Anh

ngay cho anh!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.