CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 346

“Tôi sẽ không về.” Cô nắm lấy váy, ánh mắt cố chấp mà quật cường,

“Tôi đồng ý với chú, sáng sớm ngày mai sẽ về ngay với trường học, nhưng
mà, tôi phải tham gia xong cuộc thi này đã.”

Anh vuốt vuốt mi tâm, thoạt nhìn rất buồn rầu, cô quật cường mà có tự

chủ như vậy, càng ngày càng làm anh vô lực. Anh không thể không thừa
nhận, cô đã trưởng thành rồi.

“Được rồi!” Bởi vì cuộc điện thoại vừa rồi, cuối cùng anh quyết định

thỏa hiệp. “Xong việc bên này lập tức theo anh về nhà, ngày mai tự anh đưa
em qua.”

Hai từ “Về nhà!” này, anh nói ra rất tự nhiên, mà chính Chung Tĩnh

Ngôn cũng không cảm thấy chói tai cỡ nào.

Quý Thiếu Kiệt là người đàn ông bá đạo, bốn năm nay, cho dù cô kháng

cự, cho dù cô không đồng ý, nhưng mà, anh vẫn từng chút, từng chút một
thâm nhập vào cuộc sống của cô. Không biết bắt đầu từ lúc nào, nhà của
anh, Chung Tĩnh Ngôn đã không còn từ chối mà cho rằng đó là nhà cô rồi.

Nhưng mà, hiện giờ cô đang ở trên thành phố đã sinh ra và nuôi dưỡng

cô, ở trong này, cô còn có một ngôi nhà khác.

Cô nhất thời có chút sững sờ, trong lòng nơi nào đó không hiểu bị hai từ

này níu chặt.

Dường như nhìn ra sự khác thường của cô, Quý Thiếu Kiệt chuyển sang

đề tài khác, “Ngôn Ngôn, hôm nay em rất đẹp.”

Đúng vậy, Chung Tĩnh Ngôn mặc bộ váy này vào, mỹ lệ giống như thiên

nga trắng.

Trong mắt anh không tiếc tán thưởng đã làm cho cô thả lỏng, cô kiêu

ngạo đi đến giữa phòng, dạo qua một vòng, cằm nâng cao, chỉ dùng khóe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.