CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 363

Như cô gái xin đẹp như vậy vây quanh anh, anh thật sự nên sớm quên

cô.

Nhưng mà, có một số việc chính là kỳ lạ như vậy, trong “Họa bì”,

Vương Sinh nói với Bội Dung: “Là ngươi không tin ta! Ngươi không tin ta
có thể chống cự hấp dẫn!” Khi hắn phản ứng có chút lạc hậu, trong lòng
hắn ầm ầm nổ tung, giữa ánh sáng rữ rỡ là màu trắng chói mắt.

Hắn kháng cự sự hấp dẫn của Tiểu Nhu như vậy là vì chứng minh ý chí

của hắn hay là bởi vì trong lòng hăn chỉ có Bội Dung?”

Mà anh, nhìn thấy cô liền không khống chế được mình, thậm chí còn

làm ra chuyện kéo cô lên xe – chuyện này vốn không nên xảy ra trên người
anh, chuyện không thể tưởng tượng nổi, là bởi vì thật thích cô hay là chứng
minh anh chưa bao giờ thất bại hay sao? Hay là vì chuyện anh đã làm bốn
năm trước?

Anh không thể nghĩ sâu hơn.

Nhìn thấy cô, muốn đến gần cô, muồn nhìn cô thật tốt, muốn trò chuyện

với cô, không muốn để cô dễ dàng rời đi, vì thế, không để ý đến phản kháng
của cô, mang cô đến đây. Anh gần như làm theo băn năng mà thôi.

Sự kiện đó… Đúng vậy, mấy năm trước, sóng gió của những bức ảnh,

chính anh đã gởi ra ngoài.

Anh là một đứa trẻ ngoan. Tất cả mọi người đều nói như vậy, nhưng mà,

anh là người tốt mà lại làm hại người mình thích mất tích rồi.

Anh vẫn luôn nói với chính mình: Trong lúc đó anh em bọn họ loạn

luân, căn bản chính là không đúng! Anh làm việc của anh! Cô mất tích hoàn
toàn không liên quan đến anh. Sau khi nói quá nhiều lần, chính anh cũng tin
không thể chỉ trích hành vi của bản thân mình, vì thế, anh quăng chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.