CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 544

do anh bảo người khác mua, em đã muốn ăn bánh, anh nhất định phải đích
thân mua cho em."

Hoá ra là như vậy. Đây mới là nguyên nhân anh liên tiếp im hơi lặng

tiếng, tính khí tốt khác thường, nhất định phait mua bằng được bánh cho cô.

Nước mắt Chung Tĩnh Ngôn trào càng nhiều, ngã ngồi bên cạnh anh,

kéo tay anh vào trong ngực cô, giờ phút này, rõ ràng cô rất muốn nói gì đó,
miệng mở rộng, nước mắt mặn chát trôi vào trong miệng, nhịp tim đập gấp
thế kia, có cái gì đó tràn đầy trong thân thể, ngay cả một cây trâm cũng có
thể đâm thủng.

"Về sau, đừng như vậy! Tôi không thích!" Thiên ngôn vạn ngữ, lời nói

ra khỏi miệng cũng chỉ có câu này.

Đừng để cho tôi lo lắng như vậy.

Đừng để cho tôi ở bên cạnh chứng kiến con dao găm đó chỉa vào người,

nhịp tim bất chợt loạn lên giống như bị người ta cướp đi toàn bộ thế giới.

Đừng bị thương ở trước mặt tôi như vậy, trái tim của tôi cũng giống như

bị người ta khoét sâu một cái động mất máu và đau đớn.

Đừng như vậy, tôi không thích.

Ngược lại là anh, nhìn cô khóc đến giống như một mít ướt nhỏ đầy nước

mắt, lại không giải thích được bắt đầu bật cười, đầu tiên là không tiếng
động mỉm cười, sau đó là cười ra tiếng, cuối cùng thế nhưng cất tiếng cười
to.

Chung Tĩnh Ngôn vội vàng bịt miệng anh lại, sợ anh làm động tới vết

thương, "Có phải bị tổn thương thần kinh rồi không? Tôi hỏi bác sĩ một
chút, đừng đi khám ngoại khoa, mà trực tiếp đưa thẳng vào khoa thần
kinh?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.