CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 589

Xe Lôi Trí Viễn đi ngang qua bên cạnh hai người, ông bảo tài xế thả

chậm tốc độ, xuyên thấu qua cửa sổ xe, không nháy mắt nhìn khuôn mặt
nhỏ nhắn cười nhẹ nhàng trong tuyết, thật sự giống nhau, rất giống với
người trong mộng của ông.

Ông hoảng hốt nhớ lại, người đó, đã từng, cười như vậy với ông, trên

mặt tràn đầy lệ thuộc và tin tưởng, da trắng như tuyết, cằm nhọn, mang theo
hai má lúm đồng tiền như ẩn như hiện. . . . . .

Hôm nay vốn dĩ ông tới nhận con gái, khuôn mặt nhỏ nhắn này hết sức

giống với người trong lòng ông, lần đầu tiên nhìn thấy, ông đã biết, nếu như
không phải là con gái của cô ấy, thế gian không thể nào giống nhau như
vậy.

Ở quán Thư Phòng Thái, ông sai người nhặt được sợi tóc của Chung

Tĩnh Ngôn, kết quả DNA, quả thật chính là cốt nhục của ông. Cả đời ông
chưa từng lấy vợ, người trước sáng chói, người sau cô đơn, ông từng cho là,
cả đời bản thân ông chỉ trôi qua như vậy thì đột nhiên trời cao d'đ/l'q;d lại
cho ông một đứa con gái, chính là cô gái nhỏ trước mắt, khi ông hoàn toàn
không biết trong một góc nào đó, tự nảy mầm, sinh trưởng, nở hoa. . . . . .
Ông lại chưa bao giờ tưới nước cho cô lấy một lần, bắt qua côn trùng một
lần, nhưng mà, nhìn cô gái nhỏ đang chảy dòng máu Lôi thị của ông thế
nhưng đã lớn như vậy rồi.

Ông mất đi người phụ nữ trân quý đó, không ngờ, cô ấy lại còn để lại

cho ông một bảo bối nhỏ làm kỷ niệm. . . . . . Cô ấy nhất định là cố ý như
vậy, cho ông một cơ hội, trao tất cả tình yêu thương mà ông đã chuẩn bị cho
cô ấy lại con gái của bọn họ . . . . . .

*

Trong xe chạy băng băng đến nhà họ Quý, điện thoại di động vang lên

thật lâu, Quý Thiếu Kiệt cũng không nhận, chỉ lo ôm Chung Tĩnh Ngôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.